Nhiễm Dương đầu óc quay vòng vòng. Cậu thấy cả một vòng sao trên đầu luôn r. 2 giây sau cậu mới lấy lại ý thức, chưa kịp suy nghĩ thì một nắm đấm lao đến. Cậu mở to mắt dùng thuật địch chuyển. May mà linh lực vẫn còn. Địch chuyển một phát liền đến phía trên sàn đấu. Vì sao cậu biết ư. Tất nhiên là lúc ý thức lại thì toàn thân đau đớn, trong mắt là sân đấu thủng vài bộng to chả bá. Đủ thấy trận đấu gay cấn như nào. Cả hội trường không 1 tiếng động, cậu thấy người mình cũng muốn thủng như cái sàn đấu kia luôn r.
Nhiễm Dương -…- nguy hiểm thì chạy. Mắc j nhìn. Tin ta một chiêu chọt mắt mấy người các ngươi luôn k hả. Cậu thầm nghĩ
Lúc này, tiếng nói vang lên. Thí sinh Hoàng Minh dành chiến thắng, cảm ơn trận đấu của các bạn.
Nhiễm Dương đầu đầy chấm hỏi. Cái quần quèn j vậy. Tôi là ai? Đây là đâu?
Có một người ngồi bên cậu nói: Cô Ninh mau lại chữa thương.
Cô và mấy thầy cô khác đang ngơ ngác nghe câu này thì hoàn hồn. Đứng lên đi lại phía cậu
Cô Ninh giọng nói nhẹ nhàng đưa tay ra :” Em là Nhiễm Dương đúng không. Đưa tay ra cô trị thương cho e. Không sao, đừng sợ”
Cô Ninh là một người đã có tuổi. Nhìn giống 1 người đã ngoài 50. Khuôn mặt phúc hậu và giọng nói khiến người ta dễ tin tưởng. Cậu đưa tay ra, thấy vậy, Cô Ninh nắm lấy tay cậu, một màu vàng bao quanh người cậu, vết thương đang dần lành lại, cơn đau cũng dịu đi. Đến khi không còn vết thương ngoài da, cô ta hỏi cậu có còn đau ở đâu nữa không
Nhiễm Dương lắc đầu. Thế là cậu được đưa đến ngồi phía đối diện nhưng thấp hơn chỗ cậu dịch chuyển đến ban nãy. Mọi người xung quanh nhinf cậu nhưng không ai lên tiếng. Cậu cũng mặc kệ, lúc này mới có thời gian để suy nghĩ.
Cậu nhớ là lúc đấy đang trò chuyện dở với hệ thống thì bị cuốn vao mở mắt ra thì đã ở đây, còn tý nữa là chớt. Cậu gọi 1918, 1918 m đâu r. Mau r đây. Nhưng mà gọi thầm không được, cậu mở miệng
Nhiễm Dương: “ 1918, mau ra đây “
Đáp lại cậu là những ánh nhìn của mọi người xung quanh. Còn cục bông xù kia thì vẫn không thấy đâu.
Lúc này, một thiếu niên chạm vào vai cậu. Nhiễm Dương cậu cũng liều đấy chứ. Đang ốm mà vẫn cố tham gia tranh tài 20 suất tham gia kỳ thi LUX. Đã vậy còn thách đấu top 10 Hoàng Minh nx. Nhưng mà hồi nãi là thuật j vậy. Tớ thấy cậu thi triển mà không để lộ một chút mana nào luôn. Là cậu mới nghiên cứu ra hả. Nhiễm Dương à cậu tài thật đấy. Đi, nay chúng ta quét sạch mấy quán vỉa hè gần trường ăn mừng
Cậu thanh niên kia nói xong liền kéo tay cậy lôi đi. Nhiễm Dương vữa mới nghe rap đang chưa hiểu mô tê j thì bị lôi
Nhiễm Dương -…-
Chưa đi được 3 bước cậu ta bỗng quay lại, 2 tay đặt lên vai cậu. Sau đó lắc. Đúng vậy, là lắc. .Cậu Nhiễm Dương chưa loat kịp thì liền bị tên này lắc như lắc cơm mắm muỗi mè *. Tiếp đó liền hét lên :" AAAAAAAAAAAAAAA Nhiễm Dương, sao cậu không nói chuyện, có phải bị đánh đến hỏng rồi không. Khong được, phải đi bệnh viện." Nói xong vác cậu lên chạy.
Nhiễm Dương cảm thấy mk sắp chớt rồi. Bị tên này hành chết. Cậu bị vác đi, xóc đến mức nhìn cũng không rõ, nãy còn bị lắc rồi bị công kích lỗ tai. Không ổn rồi, choáng quá. Mk không trụ nối nữa. Thế à Nhiễm Dương ngất lịm đi.
Lúc tỉnh lại, cậu nghe thấy tiếng ồn bên tai. Như tiếng khóc, không đúng là cãi vã. Ể, có biến. nhận ra được hình như có dưa, cậu liền cố mở mắt, banh hết công suất của tai để nghe. Cãi nhau thiệt nè. Cậu nghiêng đầu, đưa mắt về phía có ấm thanh. Nơi đó có 1 người đàn ông nhìn đã ngoài 40, và thanh niên đã khiến cậu ngất xỉu kia
Ông lão : “ tên nhóc nhà ngươi đã nói bao nhiêu lần là phải đi nhẹ nói khẽ, ngươi đưa hắn vào bệnh viện mà người ở tầng trên cùng cũng nghe được tiếng khóc như ai lấy mất của quý nhà ngươi. Hại cái thân dà này đến đây cũng suýt bị lão Hiên chửi cho dắp chiếu ”. Nói xong cây gậy trên tay lão ta đánh xuống chân thiếu niên. Thiếu nhiên kia thấy vậy liền né qua. Sau đó chạy cách xa lão 1 khoảng. nhg phòng không đủ rộng, vừa nhảy liền đến bức tường. Thanh niên kia thấy khoobg chạy được liền chảy nước mắt :"hu hu Bác Đồng, Bác nghe cháu nói, là do a Dương bị thương, cháu lo lắng nên đưa cậu ấy đến khám, ai ngờ chưa ra khỏi khu cực sân đấu thì cậu ấy ngất xỉu. Cháu cũng chỉ lo cho a Dương thôi"
Nhiễm Dương ??? rõ ràng là ngươi hại ta. lão già à không Bác Đồng đánh hắn đi. đánh hắn què luôn cũng được. Cậu tht sự rát muốn nói nhưng cố họng khô khốc, mở miệng thôi đã thấy đau.