Ầm. Âm thanh vang lên, một thiếu niên từ tròn làm khoái chạy r. Cậu có mái tóc bạc, đôi mắt hẹp dài như hồ ly, khuôn mặt mang nết thiếu niên chưa trưởng thành. Lúc này người đầy vết thương, phía sau là tốp 5-10 người đang phí kiếm đuổi theo. Một tên trong số đó dùng linh lực một tia sét đánh xuống. Cậu liền nhanh nhẹn né tránh. Bỗng nhiên, mấy tên đó bị thứ gì đó cắt qua cổ, cứ thế một đám về chầu ông bà. Lúc này cậu thiếu niên liền dùng thuật dịch chuyển đến một gốc cây cánh đó không xa. Nhiễm Dương người đầy vết thương, linh lục cũng cạn kiệt, cậu chỉ đành ngồi xuống hấp thu linh khí dưỡng thương. Cách đây 3 ngày, cậu vì không muốn phải tu luyện nên đã trốn sư phụ ra ngoài chơi. Ai ngờ lúc mới ra chx đi được mấy bước, cậu liền bị một tên từ đâu nhảy ra đánh lén. Cậu nhanh nhện né tránh, tên này thiếu thế thì cười mở mồm liền cái jj mà lọt vào mắt xanh r về làm lô đỉnh. Còn muốn động tay động chân với cậu, cậu Nhiễm Dương này thấy trời hành đạo, để tên xấu xa này không thể chọc ghẹo ai nữa liền một cú đá vào háng hắn. Ai biết đâu tên này vì một đá của cậu mà không thế sinh con nữa, hắn vậy mà về mách lẻo với cha và sư phụ . Hại cậu bây h bị gia tộc từ tiên này với cái môn phái Tiên Thanh jj đó truy sát.
Nghĩ lại Cậu hận sao lúc đấy không đá thêm vài phát nữa, lại đánh hắn, đánh xong cắt lưỡi để hắn không mách lẻo được nx. Bây h quay về cũng không được,mà ở đây thì sớm muộn j cũng chớt. Đang suy nghĩ, từ đâu những bông tuyết rơi xuống.
Nhiễm Dương:??? Đang nắng thấy bà tuyết đâu r v.
Chưa để cậu kiếp j suy nghĩ, những bông tuyết ấy rơi vào da, chỗ đó liền xèo xèo bị ăn mòn, nó còn không nhưng lan ra.
Nhiễm Dương : 🫥 thôi xong r. Những bông tuyết rơi trên người cậu nhiều lên, tiếng xèo xèo ăn mòn đã thịt, cậu đau đớn nẵm xuống, trước mặt là một nữ tử khuôn mặt lạnh lùng. Cô ta nhìn cậu rồi nói : “ là ngươi hại đồ nhi của ta, hôm nay ta sẽ để ngươi chớt một cách đầu đớn nhất “
Nhiễm Dương : bà mẹ nhà cô. Là hắn quấy rối ta trước, ta chỉ đang vào vệ mình thôi.
Đau đớn khiến cậu chỉ có thể nghĩ trong lòng, lúc này cậu nhớ sư phụ, nhớ ba mẹ, ah chị nữa, nếu cậu không lười nhác thì cũng không như này. Không biết bà mẹ ở lại sẽ như nào nữa, hi vọng họ không quá buồn … rẹt rẹt. Liên kết thành công.