Hôm nay là lần đầu tiên Trần Hòa Nhan đến nơi này, cô hoàn toàn không biết toilet ở đâu. Cả phòng tiệc lúc này không thấy nhân viên phục vụ nào để hỏi đường, cô đành bước ra ngoài, vừa đi dạo thư thả vừa chậm rãi tìm kiếm.

Đi qua một hành lang dài được trang hoàng lộng lẫy xa hoa, đến cuối cùng rẽ sang trái, quả thật đã giúp cô tìm thấy toilet. 

Tiệc rượu được thiết kế theo mô hình kinh doanh kết hợp giữa điểm tham quan và khách sạn cao cấp. Mức giá ở đây khiến người thường chỉ nghe thôi cũng phải giật mình, nhưng đắt thì cũng có lý do của nó. Ngay cả một toilet nhỏ nằm ở góc khuất như thế này cũng toát lên khí chất sang trọng với từng chi tiết được xử lý tinh tế đến mức hoàn hảo.

Bước vào, sàn nhà được phủ tấm thảm hoạ tiết hoa văn cầu kỳ. Không gian nhà vệ sinh được chia làm hai khu: phía trong là khu vệ sinh, bên ngoài bố trí bồn rửa tay cùng bàn trang điểm. Mọi thứ đều sạch bóng, trên bàn còn đặt một bó hoa tươi. Toàn bộ không gian không hề có mùi khó chịu, chỉ thoang thoảng hương hoa dịu nhẹ. 

Trần Hòa Nhan ngại lễ phục rườm rà nên chỉ đứng trước gương chỉnh lại lớp trang điểm. Đúng lúc này lại vang lên một giọng nữ mang vẻ phần khích đằng sau vách ngăn:

“Xin chào các bảo bối, mọi người có đoán được tôi đang ở đâu không nào? Không nghĩ tới đúng không? Hiện tại tôi đang có mặt tại tiệc đính hôn của Khương Hân. Chỗ này đang được bao trọn luôn đó.”

Tay đang thoa son của Trần Hoa Nhan bỗng khựng lại. Cô quay đầu nhìn xung quanh, tìm kiếm nơi phát ra âm thanh. 

"Ở đây an ninh cực kỳ nghiêm ngặt. Tôi đã phải tốn rất nhiều công sức mới giả danh thành nhân viên dọn vệ sinh để lẻn vào. Hôm nay bảo đảm hot search sẽ nổi tung thôi. Một lát nữa tôi sẽ quay thêm chút nữa nhé. Trong lễ đính hôn, tôi đã chụp được mặt vị hôn phu đó. Các bảo bối không ngờ được đâu. Vị hôn phu này siêu cấp đẹp trai. Đúng chuẩn là một phú nhị đại hàng thật giá thật nha!”

Trần Hòa Nhan nghe tới đó, sắc mặt liền trầm xuống.

Lời lẽ này… rõ ràng là đang livestream!

Cô lặng lẽ bước vài bước, cẩn thận nghiêng người nhìn vào hướng vừa phát ra tiếng. Đúng như dự đoán, âm thanh truyền ra từ một căn phòng nhỏ được ngăn giữa làm chỗ chứa đồ vệ sinh.

"Không chỉ vậy đâu, tôi còn tận mắt thấy Ảnh hậu Thẩm Tuyết cùng cậu bạn trai nhỏ mới quen nữa. Còn có cả Vương Tổng của tập đoàn Chấn Hoa kia nữa! Mọi người biết không, cô vợ bé nhỏ truyền thuyết mới cưới của hắn là ai không?... Ôi trời ơi! Mọi người chắc chắn không thể ngờ được đâu! Thật sự có quá nhiều hình ảnh trái ngược hoàn toàn với những gì mọi người tưởng tượng! Lúc nãy bảo vệ tuần tra liên tục nên tôi không dám chụp nhiều. Bây giờ họ đều đang trong phòng tiệc, tôi sẽ đi quanh một vòng xem sao. Nếu có thể, tôi sẽ livestream trực tiếp luôn! Các bé yêu nhớ bật like ủng hộ tôi nhé~" 

Trần Hòa Nhan nghe vậy liền nhíu chặt lông mày. Nơi tổ chức tiệc hôm nay cũng có cổ phần của Tần gia. Hôm nay tổ chức ở đây cũng chiều theo ý của Khương Hân để tránh sự quấy rầy của truyền thông. Hôm nay toàn bộ đều được bao trọn, các biện pháp an ninh đều được thực hiện nghiêm ngặt.  

Không ngờ lại có người có thể trà trộn vào. Mà không chỉ là lén lút trà trộn vào, lại còn có thể ngang nhiên livestream như thế này. Thực sự là vì nổi tiếng mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào cả. Nếu thực sự những gì bị chụp bị tung lên mạng, e rằng sẽ gây ra không ít sóng gió. Tần gia là chủ tiệc, sẽ phải chịu trách nhiệm chính trong vấn đề bảo mật này.

Nghĩ đến đây, Trần Hòa Nhan không để lộ biểu cảm gì, lặng lẽ đậy nắp son môi lại, thu tay về bỏ vào trong túi.

Hôm nay để phối hợp với bộ lễ phục này, stylist đã chọn cho cô một chiếc túi xách tay nhỏ, chỉ đủ chỗ để đựng một hộp phấn trang điểm và một thỏi son môi. Còn điện thoại di động thì cô để ở chỗ Tần Tuyển.

Trần Hòa Nhan cũng không tùy tiện đi vào phòng trong, mà là khẽ nâng váy, bước chân nhẹ nhàng, lặng lẽ lui ra khỏi toilet. Trên thảm trải sàn mềm mại, bước đi không một tiếng động.

Ban đầu cô định ra ngoài tìm nhân viên quản lý. Nhưng vừa bước khỏi toilet chưa được bao xa đã thấy hai nhân viên bảo vệ mặc đồng phục đang đi về phía mình từ một góc hành lang.

Trần Hòa Nhan không chần chừ, nhanh chóng tiến lên chặn hai bảo vệ lại. Cô chỉ về phía nhà vệ sinh nữ, thuật lại sự việc một cách ngắn gọn và giải thích rõ ràng cho họ nghe.

Hai bảo vệ này vốn được phân công tuần tra hội trường đêm nay để phòng ngừa các phóng viên hay kẻ lạ trà trộn vào. Cấp trên hôm nay đã dặn dò kỹ, nhất định phải hết sức cẩn trọng, tuyệt đối không thể để xảy ra sơ suất. Bởi vậy, vừa nghe Trần Hòa Nhan nói xong, hai người lập tức nghiêm mặt lại. Nếu thật sự để lọt người lạ vào trong, e rằng công việc của họ cũng không còn giữ nổi.

Hai người nhìn nhau một cái, lập tức quay người đi nhanh về hướng nhà vệ sinh nữ.

Trần Hòa Nhan thì theo sát phía sau bọn họ.

Ba người vừa đi tới cửa phòng rửa tay thì liền chạm mặt một người mặc đồng phục lao công đang từ bên trong bước ra.

Người phụ nữ này trông rất trẻ, chỉ khoảng hai mươi tuổi, đeo khẩu trang, lúc đi ra thì liếc trái liếc phải, dáng vẻ lén lút. Vừa đụng mặt với hai người mặc đồng phục bảo vệ, ánh mắt cô ta lập tức lộ rõ vẻ chột dạ và bối rối.

Hai bảo vệ vừa nhìn thấy đã lập tức nhận ra người này có vấn đề. Một người trong đó liền đưa tay chặn đường đi của cô ta, nghiêm giọng chất vấn: “Cô làm gì ở đây?”

Người phụ nữ cố gắng giữ bình tĩnh trả lời: “Không… không làm gì cả, tôi… tôi vừa mới dọn dẹp xong nhà vệ sinh nữ, đang định sang nhà vệ sinh nam để tiếp tục dọn...” 

Lúc này Trần Hòa Nhan cũng vừa chạy đến nơi, đánh giá người phụ nữ kia từ đầu đến chân một lượt, rồi nói với hai bảo vệ:
“Trên người cô ta chắc chắn có điện thoại hoặc thiết bị ghi hình nào đó, lúc nãy chính miệng cô ta nói, đã quay chụp không ít rồi.”

Hai bảo vệ nhìn trang phục của Trần Hòa Nhan liền biết cô là khách mời của yến tiệc, lại nhìn sang người phụ nữ mặc đồng phục quét dọn có phần lén lút, trong tiềm thức đã nghiêng về lời Trần Hòa Nhan nói. Huống chi, những vị khách mời ở đây đều không phải người bình thường, nếu thật sự xảy ra chuyện gì vì chuyện này thì bị mất việc cũng chỉ là chuyện nhỏ...

Nghĩ đến đây, hai người càng thêm căng thẳng và cảnh giác. Một người trong đó thậm chí đã định ra tay lục soát, nghiêm giọng quát lớn:

“Cô giấu cái gì? Lấy ra ngay!”

Trần Hòa Nhan vừa định mở miệng, bên kia người phụ nữ mặc đồng phục quét dọn đã lớn tiếng hét lên:

“Làm cái gì, làm cái gì! Tôi là phụ nữ, hai người các anh là bảo vệ, ai cho phép các anh lục soát người! Các anh mà dám động vào tôi, tôi sẽ báo cảnh sát, kiện các anh vì lục soát người trái phép, kiện các anh quấy rối!”

Thấy ba người bắt đầu xô đẩy lộn xộn một chỗ, Trần Hòa Nhan cẩn thận nghiêng người tránh sang bên cạnh, nói với hai bảo vệ:

“Các anh không cần lục soát cô ta, trước hết đừng động đến cô ấy, mời cô ta đến chỗ các anh, điều tra kỹ xem cô ta có thật là nhân viên ở đây không, rồi gọi điện báo cảnh sát, để cảnh sát đến kiểm tra.”

Trần Hòa Nhan cố ý nhấn mạnh hơn chữ "mời".

Người phụ nữ nghe đến gọi cảnh sát đến để lục soát người, lập tức có chút hoảng loạn, bắt đầu giãy dụa mạnh hơn, cố gắng thoát ra:

"Các người muốn làm gì, đừng chạm vào tôi! Dựa vào cái gì mà bắt tôi đi? Cẩn thận tôi kiện các người tội giam giữ trái pháp luật!"

Không lục soát người thì thôi, nhưng thả ra thì chắc chắn không thể.

Hai bảo vệ sợ vì chuyện này mà gây rắc rối rồi bị mất việc. Thấy người phụ nữ kia bắt đầu la lối om sòm, liền siết chặt tay giữ lấy cánh tay cô ta mạnh hơn. Một trong hai người bảo vệ thấy tình hình không ổn thì lập tức lấy bộ đàm trước ngực ra, bắt đầu gọi các đồng nghiệp khác đến hỗ trợ.

Người phụ nữ tự xưng là "Đường muội" kia, thấy vậy thì trong lòng càng thêm hoảng loạn lo lắng. Cô ta đã tốn bao công sức mới trà trộn vào đây, mà trên mạng hiện tại lại chưa có ai khác tung ra những gì cô ta chụp được. Nếu cô ta có thể phát tán những bức ảnh kia, nhất định sẽ kiếm được một khoản kha khá, còn có thể một phen nổi tiếng. Nhưng nếu thật sự bị mấy người này kiểm tra thì không chỉ mất trắng mà nói không chừng còn bị tam giam vài ngày...

Nghĩ vậy, người phụ nữ hoảng loạn, nổi lên cơn giận dữ. Bỗng nhiên sinh ra một sức mạnh mãnh liệt, không ngần ngại dùng hết toàn lực giằng co. Hai tay hướng về phía mặt người bảo vệ đang giữ tay mình cào loạn.

Mặt nhân viên an ninh trong chớp mắt xuất hiện những vết xước đỏ, liền rít lên một tiếng, vô thức buông tay ra rồi lấy tay che mặt mình.

Một bảo vệ khác vốn đang cầm bộ đàm báo cáo tình hình, đôt nhiên bị người phụ nữ đẩy mạnh về phía sau hai bước.

Người phụ nữ thoát ra được lập tức lao ra ngoài. Cô ta hoảng loạn cắm đầu chạy nhanh về phía trước. Hai người bảo vệ phản ứng lại, vội vàng tiến đến ngăn lại. 

Trần Hòa Nhan vốn đang đứng bên cạnh quan sát ba người tranh chấp. Trong lòng còn đang suy nghĩ có nên rời đi trước rồi tìm người đến hỗ trợ hay không. Thấy tình cảnh hỗn loạn bên trong, cô theo bản năng liền lùi sang bên cạnh để tránh. Trong lúc di chuyển lại vô tình giẫm lên mép váy, cô phải cúi đầu chỉnh lại váy.

Nhưng đúng ngay lúc cô cúi đầu, Trần Hòa Nhan nghe thấy một tiếng kinh hô không rõ là ai phát ra. Khi cô ngẩng đầu lên, liền thấy có một người đang lao thẳng về phía mình.

Căn bản cô không kịp né tránh, người phụ nữ hơi mập tự xưng là “Đường muội” kia đã mất kiểm soát và đâm sầm vào người cô. Dưới tình huống hoàn toàn không đề phòng, lại thêm cú va chạm mạnh, Trần Hòa Nhan đang đi giày cao gót cao bảy tám phân bị xô ngã mạnh về phía sau, ngã nhào xuống đất.

Cú va chạm chỉ trong chớp mắt, nhưng cộng thêm trọng lượng cơ thể người kia đè lên, khiến Trần Hòa Nhan hoàn toàn không có cách nào chống đỡ hay phản ứng lại được.

Vốn đang đứng dựa vào tường, khi bị người ta đẩy, lưng Trần Hòa Nhan bị đập mạnh vào tường, đầu theo quán tính mà ngửa ra sau. Nhưng ngay trong khoảnh khắc đầu ngửa ra đó, Trần Hòa Nhan liền cảm thấy sau gáy mình va mạnh một tiếng "bịch" trầm đục vào vật thể cứng nhô ra từ tường.

Ngay sau khoảnh khắc ấy, Trần Hòa Nhan chỉ cảm thấy trong đầu vang lên một tiếng “ong” chấn động, một cơn đau nhức dữ dội như nước lũ tràn tới từ não lan khắp toàn thân. Cơn đau như muốn xé toạc đầu óc, khiến toàn bộ khí lực trên người cô bị rút sạch trong nháy mắt. Sắc mặt cũng lập tức trở nên trắng bệch không còn giọt máu...

Biến cố bất ngờ này khiến hai bảo vệ cách đó không xa đều sững người.

Trong đó, người bảo vệ cầm bộ đàm đứng ở góc đối diện nên tận mắt chứng kiến Trần Hòa Nhan bị đâm mạnh vào tường, phía sau đầu đập mạnh vào khung kim loại nhô ra của hộp thiết bị chữa cháy gắn trên tường...

Người phản ứng nhanh nhất lại chính là cô gái đã đâm vào Trần Hòa Nhan. Cô ta chẳng hề hấn gì, không thèm nhìn xem người vừa bị mình đè lên đang trong tình trạng ra sao, chỉ xoay người đứng dậy rồi lập tức tập trung toàn bộ tinh thần tiếp tục bỏ chạy về phía trước.

Lúc này, hai bảo vệ cũng hoàn hồn lại. Hai người nhìn nhau mấy giây, sau đó một người lập tức đuổi theo hướng cô gái kia bỏ chạy. Người còn lại cầm bộ đàm thì tranh thủ thời gian chạy đến kiểm tra Trần Hòa Nhan đã ngã trên mặt đất.

Anh ta không dám tùy tiện chạm vào Trần Hòa Nhan, chỉ dám thử gọi mấy tiếng “cô gái” nhưng thấy đôi môi cô tái nhợt, khẽ run rẩy, đến một tiếng rên đau cũng không phát ra nổi.

Bảo vệ kia nhìn thấy trên khung hộp chữa cháy phía sau dính vết máu, trong lòng lập tức hiểu rõ đầu cố đã bị đập mạnh. Trong lòng hắn rối loạn, vội vàng cầm bộ đàm lên, giọng điệu cuống quýt liên tục gọi những người khác đến.

Còn Trần Hòa Nhan thì chỉ cảm thấy bên tai từng đợt ong ong vang lên, cả đầu như bị vật cùn nặng nề đập tới từng trận, từng trận đau nhức kịch liệt xuyên khắp toàn thân, khiến cô không thể nào động đậy được.

Trước mắt nhanh chóng tối sầm lại, Trần Hòa Nhan chỉ còn lờ mờ thấy bóng người lay lay trước mặt mình. Cô cố gắng chịu đựng cơn đau dữ dội, há miệng ra muốn nói gì đó, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào. Ngay cả một câu “đồ khốn” cũng không kịp chửi.

Trước khi hoàn toàn rơi vào bóng tối, ý nghĩ cuối cùng lướt qua đầu Trần Hòa Nhan là:

“Thật đáng thương, hôm nay cô lại bị gục ngã trước nhà vệ sinh. Nếu như trong vòng chưa đầy một năm sau khi cô mất mà Tần Tuyển đã cưới vợ mới, cô nhất định sẽ biến thành một con ma xinh đẹp, hàng đếm đến tìm anh trong giấc mơ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play