Tôn Miểu thu sạp sớm, về nhà dọn dẹp, ghi sổ sách. Hôm nay bán tốt, mới hai rưỡi chiều cô đã xong việc. Lâu lắm không được nghỉ ngơi, cô thay áo ngủ, định ngủ một giấc trưa, đặt đồng hồ báo thức để dậy làm cơm chiều.
Cô chuẩn bị làm vài món mới, tự thưởng cho mình. Với một người làm nghề ăn uống, xoa bột cả tiếng mỗi ngày, lượng cơm lớn là chuyện thường.
Tôn Miểu ngủ thiếp đi, nhưng giấc ngủ không yên. Trong mơ, cô nghĩ đến Tô Thụy Hi, lo chị ấy hôm nay không có cơm chiều. Dù chỉ là mơ, cô vẫn thấy bứt rứt. Trong giấc mơ, Tô Thụy Hi, hóa thành một phiên bản Tô thú bông đáng yêu, trách cô không làm cơm cho mình.
Tôn Miểu cố giải thích: “Chị Tô, chị phải tự đi ăn cơm chứ!” Nhưng Tô thú bông chẳng thèm nghe, cứ mè nheo, làm Tôn Miểu bật cười. Cô chợt nhớ bạn cùng phòng từng mê đồ chơi bằng bông đắt tiền, phải xếp hàng đặt trước cả tháng. Lúc đó, Tôn Miểu thấy hoang phí, nhưng giờ nhìn Tô Thụy Hi phiên bản gấu bông, cô lại thấy… đáng yêu quá!
Trong khi đó, bạn của Hi Cáp, nghe lời cô nàng khen bánh Tôn Miểu ngon, đã lặn lội đến cao ốc Kim Sa từ năm giờ chiều, sợ muộn là hết bánh. Kết quả, sạp chẳng thấy đâu! Cô gọi điện cho Hi Cáp, bực bội: “Cái sạp bánh siêu ngon của mày đâu? Tao đến mà chẳng thấy bóng dáng! Tao tin lời mày, còn hứa mua bánh cho mày nữa, dám chơi tao hả?”
Hi Cáp vội thanh minh: “Không, tao không đùa đâu! Chờ chút, để tao gọi hỏi xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play