Thấy Tô Thụy Hi xuất hiện, Tôn Miểu lập tức nở nụ cười rạng rỡ. Không hẳn vì thích hay không thích, chỉ là nhìn thấy người mình quý mến, nụ cười tự nhiên bung ra. Huống chi, Tôn Miểu vốn dĩ hay cười, gặp “crush” của mình, làm sao kìm được?
Tô Thụy Hi cũng nhận ra, khoảnh khắc Tôn Miểu nhìn thấy cô, nụ cười ấy sáng bừng, chân thành đến lạ. Cô bước tới, chẳng định mua bánh nữa – vừa nãy Tôn Miểu đã gào to hết hàng, cô đứng trong sảnh nghe rõ mồn một. Cô đến chỉ để tặng hộp kẹo, và lén lút hy vọng mở lời xin Tôn Miểu làm cơm hộp.
Ban đầu, Tôn Miểu không để ý chiếc túi mua sắm tinh tế trên tay Tô Thụy Hi. Chỉ khi cô giơ túi lên, Tôn Miểu mới nhìn xuống. Túi giấy dày, cứng cáp, trông đã biết không rẻ, khác xa túi nilon vài nghìn cô hay dùng.
Tôn Miểu ngơ ngác: “Gì vậy chị?”
Tô Thụy Hi đáp gọn: “Kẹo, cho em.” Nhưng cô vẫn hơi ngượng, vội tìm cớ: “Trước đây em cũng tặng chị kẹo mấy lần mà.”
Tôn Miểu theo bản năng giải thích: “À, kẹo đó là người ta tặng em, chẳng đáng bao nhiêu.” Cô nhìn túi giấy sang trọng, thầm nghĩ chắc không chỉ là kẹo thường. Mà nếu chỉ là kẹo, sao lại đựng trong túi đắt tiền thế này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT