Khoảnh khắc ấy, Tô Thụy Hi không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Cô ăn một miếng mì, cảm thấy mọi thứ đều sai sai. Sao mì lại có vị thế này? Mềm như bông, chẳng chút dai, lại còn mang một mùi kỳ lạ, thoảng chút tanh.
Mì mềm nhũn đối lập hoàn toàn với nước dùng. Đáng ra mì phải thấm vị ngọt thơm, nhưng nó và nước dùng như hai đường thẳng song song, chẳng hòa quyện chút nào. Nước dùng ngon lành lại bị mì dở tệ làm hỏng.
Tô Thụy Hi thấy không ổn, thử thêm miếng rau, càng khó chịu hơn. Có mùi… đất tanh.
Cô quay lại trạng thái “nhai sáp”, miễn cưỡng nuốt vài miếng, rồi vội uống nước dùng. Nước dùng vẫn ngon, nhưng chẳng thể sánh với tối qua, như bị mì và rau làm bẩn.
Tô Thụy Hi hít sâu, không uống hết nước dùng, vội rời đi. Lúc ấy là 7 giờ 38 phút sáng. Cô bước nhanh đến gara, khởi động chiếc xe đi làm, ngồi trong xe một lúc lâu mới chậm rãi lái ra khỏi nhà.
Trên đường trong khu biệt thự, cô lái chậm như rùa. May mà đường vắng, chẳng có xe nào. Khu này toàn người giàu, hoặc là “phú nhị đại”, hoặc làm ông chủ. Nhị đại thì khỏi lo tiền, có người thậm chí chẳng nghĩ đến thừa kế gia nghiệp, cứ ngủ đến khi tự tỉnh. Có khi giờ này còn chưa đi ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT