Tin tức lan nhanh như đám cháy trên đồng cỏ khô, chỉ sau một đêm, mọi hành vi trụy lạc của Thẩm Dật Khiêm đã trở thành đề tài lan truyền âm thầm trong nội bộ giới thượng lưu. Trên mặt báo chưa có gì, ông Thẩm đã ra tay đủ nhanh để ém tất cả, nhưng trong những phòng họp bọc gỗ lim, trong các hội quán dành riêng cho giới quyền quý, tên cậu con thứ nhà họ Thẩm bị lôi ra như một ví dụ sống động của sự nuông chiều và thất bại trong giáo dục.
Cảnh sát chưa kịp hoàn tất biên bản thì một chuỗi cuộc gọi từ tầng cao quyền lực đã khiến họ phải tạm thời buông tay. Không ai dám chống lại thế lực của Thẩm thị - ít nhất là trong đêm đó.
Khi Thẩm Diệc đích thân đến đồn cảnh sát, ông không mang theo luật sư, cũng không nói lời khách sáo. Ông bước vào như thể đang bước vào phòng họp khẩn cấp ở tổng bộ, ánh mắt tối sầm, giọng nói lạnh lẽo:
“Thẩm Dật Khiêm, đứng dậy.”
Cậu thanh niên còn chưa tỉnh hết thuốc. Mắt đỏ ngầu, tóc tai rối bù, áo sơ mi nhàu nhĩ còn vương mùi rượu và nước hoa rẻ tiền từ những cô gái đêm. Nhưng trong ánh nhìn lơ mơ đó, vẫn hiện lên một tia sợ hãi khi nhận ra người đang đứng trước mặt.
Ông Thẩm không cần cảnh sát bàn giao. Một cái gật đầu là đủ. Hai vệ sĩ kéo cậu ra xe, nhét vào băng ghế sau như một bao rác thải cần xử lý nhanh gọn.
Trong đồn công an đêm đó, không ai dám hé miệng phản đối khi lệnh “giải giao nhân sự” được chuyển xuống chỉ bằng một cuộc gọi. Việc một đối tượng sử dụng chất cấm cùng dấu hiệu tổ chức hành vi trái pháp luật lẽ ra phải bị tạm giam để điều tra, vậy mà chỉ trong vòng chưa tới một giờ, người bị bắt đã được đưa đi dưới danh nghĩa “bảo lãnh cá nhân”, không một dòng tin lọt ra ngoài báo chí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play