Lục Nhược An đến thành phố bằng chuyến xe sớm, loại xe khách cũ kỹ chạy đường dài, lắc lư qua những cung đường núi rồi thả cô xuống một trạm trung chuyển nằm gần ngoại ô. Từ đó, cô bắt chuyến tàu điện đầu tiên đi vào trung tâm.
Thành phố những ngày cuối năm lạnh hơn cô tưởng. Không phải cái lạnh cắt da cắt thịt như ở vùng quê cô, mà là thứ lạnh sắc và ẩm, len lỏi qua vạt áo bông, qua lớp khăn len dày, lạnh từ sàn gạch đá hoa cương cho đến bậc thềm cao ốc kính. Nó khiến người ta co mình lại, đi nhanh hơn, cúi đầu nhiều hơn và ít khi nhìn thẳng vào mặt nhau.
Dì họ cô sống ở Thuận Nghĩa - một thành phố nằm trong phạm vi Bắc Kinh, ở khu vực phía Bắc, trong một khu chung cư tái định cư cũ nhưng sạch sẽ. Lên thành phố, cô không có mục tiêu rõ ràng, chỉ là lời mời của dì và vài lời gợi mở mơ hồ về một chân phụ bán hàng tạp hóa trong siêu thị. Nhưng thực ra, cô cũng muốn đi xa một chút, khỏi căn nhà đang chứa đầy không khí ngột ngạt và có chút hiu quạnh, khỏi cánh đồng chè xanh ngút, khỏi những cái tên người ta hay nhắc với ánh mắt ngờ vực…
Sau bữa sáng đơn giản với bánh mì và sữa đậu, dì cô bảo:
“Dì phải qua nhà bạn lấy đồ, cháu cứ đi dạo đi. Nhưng nhớ mang điện thoại.”
Cô gật đầu, cầm theo chiếc túi nhỏ rồi đi bộ dọc con phố dẫn vào khu tài chính.
Trời mù nhẹ. Những toà nhà chọc trời mọc san sát, các mặt kính phản chiếu không gian như những tấm gương dựng thẳng đứng, xa lạ, lạnh lùng và rất đỗi ngăn nắp. Cô dừng lại trước một toà nhà cao nhất trong khu, phía trước gắn biển chữ bạc nổi bật:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT