Lâm Dư Sanh nhìn Sở Lăng Phỉ trước mắt khóc đến như một đứa trẻ, vừa đau lòng vừa bất lực.
Cô xoa xoa đầu Sở Lăng Phỉ, “Tớ không trách cậu.”
Nghe cô nói vậy, Sở Lăng Phỉ tức khắc khóc càng dữ dội.
“Lâm Dư Sanh, đều là tớ hại cậu bị xa lánh cô lập, là tớ sai đem lòng tốt của cậu thành lòng lang dạ thú…”
“Bây giờ Lương Nhất Phàm còn chưa biết chuyện này, cậu tính sao?” Lâm Dư Sanh hỏi.
Sở Lăng Phỉ tức khắc ngừng nức nở.
Nghe thấy tên “Lương Nhất Phàm”, trong mắt Sở Lăng Phỉ không còn tình yêu, chỉ còn hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT