“Ngữ Nhu, tớ tin cậu.” Sở Lăng Phỉ khẽ nói.
Tô Ngữ Nhu nhìn Lâm Dư Sanh bên cạnh sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng cười lạnh.
Dù Lâm Dư Sanh có thấy thì sao? Cô ta cũng không có cách nào chứng minh người đi dạo phố với cô ta ngày đó chính là Lương Nhất Phàm.
“Lâm Dư Sanh, cậu thật cho rằng cậu dùng cái thủ đoạn thấp kém này để châm ngòi mối quan hệ giữa tớ và Phỉ Phỉ là có tác dụng sao? Từ trước đến nay, người không mong Phỉ Phỉ được tốt hơn chính là cậu, tớ và Phỉ Phỉ đã là bạn bao nhiêu năm, chẳng lẽ cậu không ghen tị với mối quan hệ tốt của chúng tớ sao…”
Tô Ngữ Nhu giả vờ tức giận trách mắng Lâm Dư Sanh, Lâm Dư Sanh trực tiếp móc từ trong túi ra hai tấm ảnh đưa ra trước mặt mọi người.
“Tô Ngữ Nhu, không cần diễn nữa, tớ thấy mệt thay cậu.”
Tô Ngữ Nhu theo bản năng liếc nhìn tấm ảnh, cả người lập tức sững sờ tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play