Lâm Diệu Đông day day giữa mày, thở dài một hơi.
Việc không công bố thân phận của Lâm Dư Sanh là do Tống Chỉ Lam đề nghị với ông, nói là không muốn làm Nhược Dao chịu uất ức, ông không cảm thấy có gì, liền đồng ý.
Hơn nữa rõ ràng Lâm Dư Sanh ngay từ đầu cũng không có ý kiến gì về chuyện này, rất ngoan ngoãn, tỏ vẻ nguyện ý chấp nhận sự sắp xếp này, nhưng bây giờ sao cô ta lại thay đổi?
“Con nằm mơ đi.” Tống Chỉ Lam sắc mặt căng thẳng, “Lâm Dư Sanh, con có tư cách gì mà đòi làm đại tiểu thư? Chỉ cần cái kiểu trang điểm này của con, tham dự yến hội cũng đủ hù chết một đám phu nhân rồi.”
Lâm Dư Sanh xoa xoa mặt, “Đây đều là chuyện nhỏ, dù sao lúc con không trang điểm, vẫn rất xinh đẹp mà.”
Tống Chỉ Lam hít sâu một hơi, “Con tự luyến vừa thôi.”
“Dư Sanh, con cũng là con gái của ba, nhưng đại tiểu thư nhà họ Lâm chỉ có một, nếu công bố thân phận của con, Nhược Dao sẽ ra sao? Con bé mấy năm nay đã quen rồi, không dễ dàng thích ứng với thân phận mới.”
Vốn dĩ Nhược Dao biết mình không phải con ruột đã rất khổ sở, lúc này nếu lại tuyên bố với bên ngoài con bé không phải con gái của Lâm Diệu Đông, chắc chắn con bé sẽ không chịu nổi cú sốc này, sẽ cảm thấy mình bị nhà họ Lâm bỏ rơi.
“Nghe lời, đừng tranh giành với Nhược Dao.” Bà ta nói tiếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT