Bảo Hiên reo lên: "Oa! Thế chẳng phải là... nhiều linh thạch lắm sao!"
Lộc Tình nhẩm tính một hồi, mắt sáng rỡ: "Chưa tính đan dược, riêng Giao Châu với tiền công đã đáng giá 1060 linh thạch rồi, oa! Lộc Châu ngươi giàu quá!"
Lộc Châu được khen thì cái cằm nhỏ không khỏi hếch lên, tích cóp tiền là sở trường của nàng mà, đáng được khen ngợi chứ hi hi...
Đếm xong linh thạch, ba đứa nhãi con nằm ườn trên giường, Lộc Châu lấy cớ nhặt Giao Châu phẩm cấp thấp và Giao Châu tam cấp ra ngắm nghía.
Nếu như Giao Châu phẩm cấp thấp chỉ là viên ngọc đẹp bị phủ bụi, bé bằng móng tay cái, thì Giao Châu tam cấp lại là viên phỉ thúy được mài giũa tinh xảo, xanh lam trong suốt, to bằng mắt rồng, đẹp vô cùng.
Lộc Tình nâng niu Giao Châu tam cấp, cảm thán: "Hạt châu to thế này, giao nhân khóc kiểu gì ra được nhỉ? Nước mắt tích đến bao giờ mới đủ, chẳng lẽ giao nhân là người khổng lồ sao?"
Tiểu giao nhân lai tạp tỏ vẻ, nàng cũng chưa từng thấy giao nhân thật bao giờ, ký ức truyền thừa ngoài công pháp ra thì đều mờ mịt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play