Nước mắt chực trào ra, nàng sợ làm rơi Giao Châu, cố gắng kìm nén, đến nỗi giọng nói non nớt cũng nghẹn ngào.
"Ôn tiền bối, ta có thể không đi được không? Lộc Gia sớm muộn gì cũng có thể trả hết linh thạch cho Y Tiên Các. Đồ của tỷ tỷ, ta không muốn cho người khác."
Ôn Trình nhìn Nhãi Con đến lúc khổ sở thế này, lại liều mạng không khóc, càng thấy đau lòng.
Cuối cùng, hắn không nhịn được thở dài, "Không ai có thể ép ngươi. Chỉ là ngươi và đệ đệ muội muội đều cần Giao Châu, còn gánh trên vai nhiều nợ nần như vậy, con đường này sẽ rất khó đi. Ta sợ ngươi sẽ hối hận. Hay là..." Hỏi ý kiến người nhà xem sao.
Lộc Châu vội vàng lau đi hàng nước mắt còn đọng nơi khóe mắt, nghẹn ngào nói: "Ta không sợ khổ đâu, Lộc gia ta cũng chẳng sợ khổ! Chúng ta nhất định sẽ liều mạng kiếm linh thạch! Chị nhất định sẽ trở về mà!"
Ôn Trình nhẹ nhàng xoa đầu Lộc Châu, không hề đáp lời, trong lòng lại dâng lên một nỗi buồn man mác.
"Vậy ngươi cùng Lộc Tình, Bảo Hiên cố gắng tu luyện, có gì cần giúp đỡ cứ đến tìm ta, ta không có ở đây thì tìm sư tỷ ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play