Tiểu rùa đen khiếp sợ: "Ta chỉ là cái vật dụng thôi, làm gì có tính cách riêng? Ta chỉ phụ trách xoay vòng vòng thôi a!"
Lộc Châu không hiểu: "Xoay vòng vòng là sao?" Nàng nhớ mấy thầy bói toàn cầm mai rùa lắc qua lắc lại, hoặc dùng tiền xu để tính thôi mà?
Tiểu rùa đen hiểu ý Lộc Châu, bĩu môi cười khẩy: "Đó là lũ dùng mai rùa kia dùng mấy trò hạ lưu thôi, đừng có mà đánh đồng chúng ta bồ đề hắc ngao với bọn nó!"
Nó khó khăn lắm mới nhấc được một cái chân lên: "Ngươi thấy móng vuốt của ta chưa? Trên đó có chữ Vạn đó, cái này gọi là Phạn văn. Chỉ cần có hòa thượng có công đức biết bói toán xoay ta, móng vuốt của ta có thể vẽ ra Phạn văn trên đất, từ chuyện trời long đất lở đến chuyện vặt vãnh như mất gà lạc chó, bói đâu trúng đó, chuẩn không cần chỉnh!"
Càng nói, tiểu rùa đen càng đắc ý, bộ dạng như thể nó hay ho lắm vậy.
Lộc Châu im lặng, mấy cái tật xấu của nó đúng là sống động thật.
Một đám hòa thượng trọc lóc vây quanh, tay cầm roi nhỏ, cứ như đánh quay ấy - bói xem gà nhà Nhị Nương xóm bên đi đâu mất rồi, đánh!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT