Đúng! Càng là đại năng, càng coi trọng lời hứa của mình, nếu không sao qua nổi Thiên Đạo vấn tâm lôi.
Đáy mắt nàng chợt lóe lên tia sáng điên cuồng, hung tợn nhìn về phía Lộc Châu: "Lúc trước ở Giao Nhân Hải, sư phụ ngươi rõ ràng đã đồng ý việc này xong rồi, giờ ngươi lại lôi ra nói, ngươi không sợ Kiếm Mính Chân Tôn phi thăng bị ngã xuống à?"
Lộc Châu rụt rè ló đầu ra từ sau ống tay áo của đại sư huynh: "Nhưng sư phụ chỉ hứa là việc này xong rồi thôi, chứ đâu có hứa nếu các ngươi còn dám ức hiếp ta, sẽ không đem những việc ác các ngươi làm truyền khắp Vân Chân Giới đâu nha!"
Ân Sanh có lẽ sắp tức điên lên rồi. Nàng cười ha hả, mặt mày nhăn nhó: "Ngươi có chứng cứ sao? Ta mang theo pháp bảo có thể phòng ngừa lưu ảnh thạch, trên người ngươi lại không hề có linh lực dao động, ngươi tưởng ta mắc mưu một chiêu hai lần chắc?"
Lộc Châu ngây thơ đáp: "A... Ai bảo ta dùng một chiêu hai lần đâu, thời đại thay đổi rồi mà đại nhân."
Liễu Bát Thắng trở tay lộ ra lưu ảnh thạch trong lòng bàn tay, ngây ngô cười một tiếng, không còn vẻ tà khí khi nãy dọa Ân Nhận nữa: "Ta là Hóa Thần Chân Tôn, yêu thể có thể so với Tiên Khí, pháp bảo của ngươi vô dụng với ta."
"Phụt..." Kiều Lâm không nhịn được, che miệng chạy nhanh trốn sau lưng huynh trưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play