Sáng sớm, tộc nhân Lộc gia trang đều dậy sớm, ngửa đầu dưới gốc cây ngô đồng, lưu luyến tiễn ba đứa nhãi con được Ôn Trình đưa lên linh thuyền, bay lên không trung.
Trong đó, Lộc Nguyên Tráng và hai cháu trai Lộc Thiên, Lộc Cốc, người thì mặt mũi bầm dập, người thì tóc bị cháy, trông đều thảm hại, là bị nhị trưởng lão và tam trưởng lão đánh cho.
Ba người biểu tình ngượng ngùng, rụt cổ lại, không dám lộ ra chút ủy khuất nào.
Hôm qua là tiệc mừng thọ, cả nhà đau lòng vì mấy đứa nhãi con chưa từng đi đâu xa đòi vào Kim Vực thành làm việc. Lại lo Lộc Châu sợ hãi, nên thúc và các cháu cố ý kể Kim Vực thành thật hấp dẫn, Y Tiên Các thì tốt đẹp vô cùng...
Cứ nói mãi như thế, không biết Lộc Châu có được an ủi hay không, chỉ thấy đám nhãi ranh khóc lóc ầm ĩ, nhất quyết đòi đi theo.
Đám nhãi con nhao nhao: "Đã nói có phúc cùng hưởng, sao Lộc Châu lại được một mình hưởng phúc, bọn ta cũng phải đi!"
Mông bị đánh sưng vù cũng chẳng ăn thua, mấy đứa nhóc khóc đến trời đất u ám, cứ như đưa đám ai vậy.
Lộc Dũng và Lộc Võ có kim linh căn thì còn nói được, mấy đứa nhãi con không có linh căn kia, dù khóc chết cũng vô ích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT