Sau vụ việc đó cái thôn tồi tàn của tôi nhuộm màu đỏ ngút trời nền đất nhà ai trong thôn không có ai là không có máu.
Tôi đang ở trong nhà ngồi trước ghế phòng khách thì ông bố cầm cái đầu đi về hỏi tôi “ năm nay có lẽ là năm tệ nhất” rồi ông ta đi về phòng.
Khi tôi tưởng tất cả bình thường lại chợt nhận ra tôi đã thức dậy…
Tiếng thở của toi dồn dập cơ thể tôi cứng đi ..bố mẹ của tôi đã chết rồi mà tất cả chỉ là mơ.
Toi còn nhớ năm đó hai người đó đánh đập hành hạ tôi đủ kiểu đã bao lần tôi muốn chết trong chính ngôi nhà đó .. nhưng khi hàng xóm phát hiện đã quá muộn hai người sợ tội tự sát còn muốn kéo toi theo.. nhưng toi đã kịp né tránh tai nạn đó .
Cuối cùng căn nhà cháy rụi tôi ngờ vực đứng ở ngoài nhìn kỳ thực trong lòng còn có chút hả hê .
__
Tôi xốc chăn xỏ dép đi rửa mặt thay đồ đi làm….
________HOÀN_______