Chu Quốc trưởng công chúa quả nhiên là người nói một không hai. Dạ yến vừa kết thúc, sáng sớm hôm sau, đoàn xe đặc phái Chu Quốc đã lặng lẽ rời khỏi điển khách thự, chuẩn bị xuất thành.
Trước cổng kinh thành, nữ tử đi đầu mang màn mũ che mặt, dáng người cao gầy. Trên mình khoác váy áo lụa màu tím nhạt, khó có được vài phần dịu dàng.
Lưu Sương công chúa dừng lại một thoáng, hơi ngẩng đầu, xuyên qua màn sa mỏng nhìn về một góc tường cao, cho đến khi thị nữ bên cạnh nhẹ gọi: “Công chúa.”
Nàng mới khẽ cúi đầu, nâng váy bước lên xe ngựa. Không bao lâu sau, đoàn xe chầm chậm rời khỏi thành, trời hình như bắt đầu rơi mưa phùn, mông lung lặng lẽ kéo dài.
Trên tường thành, một nam tử áo xanh thân hình đĩnh bạt đứng lặng, đơn độc. Ánh mắt thâm trầm chăm chú nhìn đoàn xe xa dần.
Vệ Giới bước đến bên cạnh hắn, sắc mặt như thường. Vệ Húc mới chậm rãi thu lại ánh nhìn, liếc huynh một cái, lại không nói lời nào.
Vệ Giới nhàn nhạt lên tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play