Tiêu Phù Ngọc nằm trên long sàng phủ minh hoàng, để mặc Lưu thái y bắt mạch. Nàng thỉnh thoảng len lén liếc nhìn Vệ Giới ở cách đó không xa, ánh mắt lơ đãng vừa chạm phải hắn liền vội vàng tránh đi.
Kinh độc nhập thể, nàng mê man suốt một ngày một đêm, sắc mặt trước sau vẫn chưa có cải thiện, giờ phút này ngay cả khí lực để nói cũng chẳng còn.
Đôi mắt Tiêu Phù Ngọc ướt đẫm, môi trắng nhợt, thân thể mỏng manh không chút sức sống. Trong lòng nàng vừa dần buông lỏng, đầu óc lại vẫn quẩn quanh những hình ảnh trong mộng.
Nghĩ nhiều thành rối, việc xảy ra trước Khánh Dương dịch vẫn chưa kịp nghĩ lại, nàng liếc nhìn Vệ Giới, thấy mắt trái hắn vẫn lành lặn, thì biết không phải người trong mộng.
Lưu thái y thu ngón tay bắt mạch lại, lui về sau hai bước, thi lễ nói:
“Thân thể bệ hạ tạm thời đã ổn định, chỉ là thể hư hàn nặng, dễ mắc phong hàn sốt cao.”
Nói đến đây, Lưu thái y liếc nhìn Vệ Giới, lại tiếp lời:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT