Đêm dài, trong tẩm điện rộng mở, tiếng hô hấp nặng nề đan xen nhau. Trong bóng tối, màn trướng trên long sàng khép hờ, bóng hình hai người quấn lấy nhau.
Tiêu Phù Ngọc quỳ gối trên sập, đầu gối đỏ hồng mơ hồ, tóc đen buông rủ theo từng nhịp thân thể dao động, nhìn hoa thêu trên gối gấm, đầu óc nàng đã mơ hồ không rõ.
Nàng cũng chẳng biết chuyện làm sao lại thành như thế này. Rõ ràng vừa rồi còn nói với hắn là phải nghỉ ngơi cho tốt, vậy mà hắn lại chẳng chịu an phận, cứ dùng đôi mắt như mực ngọc nhìn nàng, nhẹ nhàng cọ sát, như thể không đạt được mục đích thì quyết chẳng buông tha.
Nàng bị hắn quấn lấy đến mềm lòng, lại không nỡ đẩy hắn ra vì thương thế của hắn...
Mãi đến rất lâu sau, mọi chuyện mới kết thúc. Tiêu Phù Ngọc vô lực ngả mình xuống đệm chăn, bên má in hằn dấu ẩm ướt, bên cạnh có người nhẹ nhàng vuốt tóc dài của nàng, bàn tay ấm áp lặng lẽ đặt trong lòng bàn tay hắn.
Tiêu Phù Ngọc phục hồi tinh thần, nhẹ nhàng duỗi tay xem xét lớp băng gạc trên vai Vệ Giới, cũng không bị xê lệch, chỉ có điều hơi rịn mồ hôi, xem ra đã ổn.
Vệ Giới để mặc nàng kiểm tra, thấp giọng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play