Editor: Cuối cùng cũng có đường ăn TT
Nếu trẫm đời này không thể gả cho ai, thừa tướng đại nhân...
Dải băng dính máu được tháo xuống, đặt sang một bên, trong gian phòng thanh nhã thoang thoảng mùi huyết nhàn nhạt, ánh nến lay động không yên.
Dưới ánh nến, sắc mặt Vệ Giới không chút biến đổi, hắn ngồi trên mặt đất, tay đặt trên gối, nửa thân trên trần trụi, vóc dáng cường tráng, cơ bắp rắn chắc, đường nét rõ ràng, nơi vai vết thương đã nhiễm trùng rỉ máu.
Tiêu Phù Ngọc ngồi trước mặt hắn, chóp mũi ửng đỏ cho thấy vừa rồi đã khóc. Đôi tay mềm mại cầm khăn sạch đã được nhúng nước ấm, nhẹ nhàng lau đi vết máu chảy xuống từ ngực hắn. Khăn mềm thấm nước, ấm áp, không lạnh.
Vệ Giới không nói cũng chẳng động, môi mỏng mím chặt đến trắng bệch, để mặc Tiêu Phù Ngọc một lần nữa rửa sạch vết thương cho mình. Nàng nhẹ tay, chậm rãi rắc thuốc cầm máu, hắn dù cố nén vẫn không khỏi khẽ chau mày vì đau.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, gần đến nỗi Vệ Giới nếu không muốn nhìn nàng, chỉ có thể nghiêng mặt sang bên. Trong lòng bối rối, hắn âm thầm trách mình — vì sao luôn khuất phục trước loại nhu tình này của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play