Sau khi cùng Thái tử ở bên nhau một lát, cung nhân đã chuẩn bị xong nước ấm trong tắm điện, chờ Tiêu Phù Ngọc đến rửa sạch phong trần, xua đi hàn khí.
Đường xa phong tuyết đan xen đã lâu như vậy, thân mình vốn cần được sưởi ấm, thay bộ y phục đầy bụi bặm. Vì thế, trong tẩm điện tạm thời chỉ còn lại Vệ Giới và Thái tử.
Sau tấm bình phong khảm ngọc, Vệ Giới cởi bỏ bộ giáp uy nghiêm, chỉ còn một lớp trung y trắng đơn bạc ôm sát thân hình cường tráng. Trong cung, không ít người biết rõ thân phận hắn, đã nhanh chóng đưa áo choàng tới khoác thêm bên ngoài.
Thái tử tựa hồ đối với người cha này rất mực tò mò, ngồi trên sập La Hán, ánh mắt không chớp nhìn về phía hắn. Thấy Vệ Giới khoác thêm áo ngoài, liền muốn nhảy xuống sập.
Đôi chân nhỏ ngắn không chạm được tới đất, chỉ có thể lăn lộn trên sập một chút. Cung nhân trông thấy tiểu hoàng tử quẫn bách như vậy, liền vội vàng bước tới ôm hắn xuống.
Vệ Giới đang sửa sang lại ống tay áo, chợt nghe thấy tiếng lộc cộc vang lên — một tiểu gia hỏa chạy tới, ôm chặt lấy chân dài của hắn. Hắn cúi đầu nhìn xuống.
Thái tử ngẩng đầu nhỏ lên nhìn hắn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT