Một đường rong ruổi gió sương, mạo tuyết bôn ba, trên dọc đường thành trì phải dừng lại không ít chỗ, mười ngày lộ trình vốn định cũng buộc phải kéo dài. Đợi đến khi nhập kinh, đã là mấy ngày cuối cùng trước trừ tịch.
Tiêu Phù Ngọc có chút nhiễm hàn, may mắn chỉ là cảm nhẹ, thi thoảng thân mình thấy vô lực.
Ngày nhập kinh, văn võ bá quan và bá tánh đến nghênh đón không ít. Tiêu Phù Ngọc cũng từ xe ngựa xuống, chuyển sang cưỡi ngựa, thêm vài phần uy vũ khí thế.
Thánh thượng thân chinh Bắc Cương, toàn thắng trở về, vốn dĩ đã là chuyện đại hỉ. Mấy vị bá tánh đứng bên đường Chu Tước vỗ tay hò reo, ầm ĩ náo nhiệt vô cùng.
Lúc này, trong lòng Tiêu Phù Ngọc chỉ nghĩ nhanh chóng hồi cung tắm rửa, thay y phục, còn có — gặp lại hài tử đã nửa năm chưa thấy. Nghĩ đến Thái tử, lòng nàng đã sớm nôn nao sốt ruột.
Không biết Thái tử nay đã lớn chừng nào. Khi nàng rời đi, hài tử mới chỉ biết đôi ba câu đơn giản, còn chưa tự đi vững được. Giờ hẳn là đã có thể chạy khắp nơi rồi.
Giữa phố xá náo nhiệt, Tiêu Phù Ngọc cưỡi ngự mã, nghiêng đầu nhìn về phía Vệ Giới cách đó không xa. Khuôn mặt hắn vẫn bình thản, nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần trầm ngưng, chẳng biết đang nghĩ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT