Lời vừa thốt ra, một bên tướng sĩ nước Đại Chu muốn bước lên, vội vàng hô lớn: “Trưởng công chúa!”
Trình Lưu Sương liền vung trường kiếm trong tay, quát lớn một tiếng: “Lui ra!” Đây là việc giữa nàng và Lăng Du, rốt cuộc cũng cần có một kết cục.
Đương trường không khí ngưng đọng, mũi kiếm trong tay Trình Lưu Sương dưới gió bấc ánh lên hàn quang, trên chuôi khắc rõ một chữ “Húc”, chính là thanh kiếm năm xưa hắn từng tặng nàng.
Vệ Húc tay cầm chuôi đao chưa rút khỏi vỏ, nữ tử kia ngay đến cả kiếm pháp cũng là do hắn truyền dạy, nay lại muốn cùng hắn quyết chiến?
Thấy hắn còn do dự, Trình Lưu Sương liền hướng về phía xe ngựa của Tiêu Phù Ngọc, cao giọng nói: “Gia đế, ta cùng thủ hạ của ngươi là Huyền Vũ tướng quân đánh một trận, kết thúc ân oán riêng, ngươi sẽ không dị nghị chứ?”
Tiêu Phù Ngọc chăm chú nhìn hai người, trầm ngâm một thoáng, đoạn đáp: “Sẽ không. Nhưng...” Nhưng chớ để tổn thương đến tính mạng.
Lời chưa kịp dứt, Vệ Húc đã tuốt đao khỏi vỏ, hướng về Trình Lưu Sương, gằn từng tiếng: “Ngươi thật cho rằng ta không dám giết ngươi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play