Edit: Dụ
Nhìn Liễu Mộc Phong vẻ mặt ưu thương, nam chủ há há miệng, có chút xấu hổ không biết nên nói gì.
Nghe Liễu Mộc Phong nói, nữ chủ nhíu chặt mày. Vậy mà là di vật sao? Vậy e là không lấy được rồi a! Nhưng, cô ta thật sự rất muốn cái vòng tay đó a!
“Mộc Phong, ngươi đừng buồn. Mộng tỷ tỷ trêu ngươi thôi, cô ấy sẽ không cướp di vật mẹ ngươi để lại cho ngươi đâu.” Kéo tay Liễu Mộc Phong, Giang Húc lập tức khuyên nhủ. Thầm nghĩ: May mà Mộc Phong phản ứng đủ nhanh, nếu không thì phiền phức rồi a!
“Không sao, đều qua rồi!” Nói đến đây, Liễu Mộc Phong khẽ thở dài một tiếng.
“Xin lỗi Liễu đạo hữu, là ta đường đột rồi!” Nhìn Liễu Mộc Phong, nam chủ cười xin lỗi.
“Người không biết không có tội. Tiêu đạo hữu lại không biết đây là di vật của mẫu thân ta, ta sao lại trách hai vị được chứ?” Khoát tay, Liễu Mộc Phong tỏ vẻ không để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT