Edit: Dụ

Dọn dẹp xong những mảnh vỡ của chiếc gương đồng, Liễu Mộc Phong lại cẩn thận nhìn xung quanh “nhà” hiện tại của mình, ba căn phòng đất đơn sơ, một phòng là bếp, hai phòng còn lại là phòng khách kết hợp phòng ngủ. Cái giường gỗ chỉ có một chiếc màn gỗ cũ che chắn bên ngoài, trông rất lạnh lẽo và tịch mịch.

Nhìn một lượt trong ngoài, Liễu Mộc Phong lại ra sân xem qua, trong sân trồng loại linh thảo cấp một – Kiếm Lan Thảo. Kiếm Lan Thảo là chủ dược để chế tạo Đệ Nhất Hồi Xuân Đan, đồng thời cũng là linh thảo dễ bán nhất, một cây Kiếm Lan Thảo trưởng thành có thể bán được một khối linh thạch.

Chu kỳ sinh trưởng của Kiếm Lan Thảo là nửa năm, nếu để nó tự sinh trưởng thì cần nửa năm mới có thể thành thục. Tuy nhiên, nếu có linh thực sư sử dụng pháp quyết thúc đẩy, chỉ cần một tháng là có thể thu hoạch.

Dân làng trong thôn tu vi thấp, trình độ trồng linh thảo cũng chỉ ở mức gà mờ, vì vậy linh thảo họ trồng thành thục rất chậm, cơ bản phải mất hai, ba tháng mới trưởng thành. Chỉ có nguyên chủ xuất thân từ đại gia tộc, biết nhiều pháp quyết trồng linh thảo, tu vi lại cao hơn họ, cho nên linh thảo do nguyên chủ trồng luôn chỉ cần một tháng là thành thục.

Linh thảo trong sân là trồng cách đây năm ngày, mới chỉ vừa mọc lên một đoạn nhỏ. Liễu Mộc Phong dựa theo ký ức của nguyên chủ, thi triển pháp quyết, rồi tưới nước cho những cây linh thảo. Sau đó, hắn trở về bếp, tự nấu cơm cho mình.

Là một cô nhi, Liễu Mộc Phong rất biết cách chăm sóc bản thân, tay nghề nấu ăn cũng rất khá, rất nhanh chóng đã nấu xong bữa tối.

Ngồi trước bàn ăn, Liễu Mộc Phong im lặng ăn hết bữa tối của mình, sau đó ngồi lại trên ghế bắt đầu ngẩn ngơ.

Ba năm, hắn chỉ còn ba năm thôi! Nhưng mà, hắn là ngũ linh căn, mới chỉ đạt linh phàm cảnh bốn sao, chắc chắn không thể đấu lại nam chủ và nữ chủ được. Hơn nữa, nam chủ và nữ chủ có hào quang của nhân vật chính, không phải hắn có thể tùy ý tổn thương được, vậy hắn phải làm sao đây? Làm sao bây giờ?

Lặp đi lặp lại tìm kiếm ký ức của nguyên chủ, tìm kiếm phương pháp giải quyết. Liễu Mộc Phong buồn bã phát hiện nguyên chủ là một thiếu niên ưu tú, từ năm tuổi đã bắt đầu tu luyện, ở trong nhà của Liễu gia không ra khỏi cửa, ngày nào cũng chỉ chăm chỉ tu luyện và học trồng linh thảo pháp quyết. Cho đến khi mười ba tuổi trưởng thành, mới bị đày đến làng Trương gia. Nói vậy, nguyên chủ hiểu biết về đại lục này rất ít, muốn tìm cách giải quyết vấn đề thông qua ký ức của nguyên chủ, quả thật là không thể nào.

Là một học bá siêu cấp, Liễu Mộc Phong rất tin câu nói “tri thức có thể thay đổi vận mệnh”. Vì vậy, hắn nghĩ mình phải tìm cách hiểu rõ hơn về đại lục này, tìm cách bảo vệ mạng sống, để sống yên ổn.

“Phải làm sao đây?” Nhíu mày, Liễu Mộc Phong dựa theo ký ức của nguyên chủ, suy nghĩ mãi, cuối cùng nảy ra một ý tưởng, đó là đến Song Dương trấn, ở đó có một hiệu sách rất lớn, có thể hắn có thể đến đó xem thử. Hắn là học bá, có khả năng ghi nhớ siêu phàm, chỉ cần xem nhiều sách một chút, hắn sẽ hiểu biết hơn về Linh Vũ đại lục. Biết đâu còn tìm được phương pháp giải quyết vấn đề ngũ linh căn của mình. Tìm được cách để nhanh chóng nâng cao tu vi.

“Đúng rồi, ngày mai sắp xếp công việc trong nhà, chuẩn bị chút thức ăn, rồi đi một chuyến đến Song Dương trấn. Tuyệt đối không thể ngồi yên chờ chết, ngồi ở đây đợi nam chủ và nữ chủ đến giết.” Quyết định xong, Liễu Mộc Phong vuốt ve chiếc nhẫn không gian trên ngón tay mình. Chiếc nhẫn không gian này là di vật của phụ thân nguyên chủ để lại cho hắn, không gian không lớn lắm, nhưng lại là báu vật duy nhất của nguyên chủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play