"Phu quân?"
Đường Phong mặc quần áo chỉnh tề, thấy Lâm Vũ ở cửa phòng nhìn mình với vẻ mặt ngạc nhiên, không hiểu đưa tay sờ sờ mặt: “Sao vậy? Mặt ta dính gì à?"
Hắn vừa mới rời giường còn chưa rửa mặt, có thể thật sự có gì đó trên mặt.
Lâm Vũ sắc mặt kỳ lạ đi đến bên cạnh Đường Phong, đưa bàn tay ấm áp nhẹ nhàng sờ lên vết thương nhỏ đã thành sẹo đỏ ở giữa lông mày Đường Phong.
"Đây là?"
Đường Phong cảm nhận vị trí Lâm Vũ vừa chạm vào, khẽ cười: “Không có gì, hôm qua làm cá không cẩn thận bị cái gì đó bắn vào, lúc đó chỉ chảy một chút máu, ăn cơm xong là không thấy gì nữa rồi, không cần lo lắng."
Lâm Vũ nhìn Đường Phong cười khẽ, làn da mịn màng trắng nõn, tuy rằng sắc mặt tái hơn người thường một chút, nhưng ngũ quan cực kỳ đoan chính thanh tú, hơn nữa vết sẹo đỏ chói mắt ở ấn đường do bị thương tối qua, quả thực giống như nốt ruồi son của ca nhi vậy. Đường Phong như vậy khiến Lâm Vũ cảm thấy ngay cả Văn Thanh, người được coi là đẹp nhất thôn, cũng không bằng một phần nhỏ của Đường Phong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play