“Làm như vậy thật sự khả thi sao? Ngươi có thể hay không bị liên lụy.”
Trong thư phòng của phủ Thái Thú, một ca nhi tuấn tú vận y phục tố trắng lo lắng nói với người đối diện.
Người hắn đang ngồi đối diện là một hán tử cao lớn, nho nhã, toàn thân toát ra khí chất của một thư sinh, cùng với một chút sắc bén, cho thấy người này cũng không đơn giản.
“Tất tay ra đánh một ván đi,” Văn Công trầm giọng nói, “Hiện tại bọn nhỏ đều đã an ổn rồi, chỉ cần bọn họ có thể thoát thân, ta sợ cái gì, chỉ tiếc lại phải làm ngươi ủy khuất.”
Lâm Văn thở dài, “Ta sợ gì ủy khuất, ta chỉ sợ ngươi chịu nhục không nói, còn gánh tiếng xấu thay người khác, để những kẻ tội thần đó nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!”
Văn Công mím môi, ngẩng đầu cau mày, hơi mỏi mệt nhắm hai mắt lại. Lâm Văn thấy thế, vội vàng tiến lên, nhẹ nhàng xoa bóp thái dương cho hắn.
Văn Công giơ tay lên nắm chặt tay Lâm Văn, nhẹ giọng nói: “Không cần bận rộn, đến đây, ngồi cùng ta một lát đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT