“Tiệc Thưởng Hoa còn chưa kết thúc.”
Ly trà đặt xuống mặt bàn phát ra tiếng “cạch” thanh thoát, nàng nghe thấy giọng Thái tử nhẹ nhàng vang lên:
“Nhân Nhân không đi nhầm vườn, cũng không cần vội vã rời đi.”
Hàng mi dài của Ôn Ninh khẽ run, nàng cụp mắt xuống. Tuy giọng nói của Lục Cảnh Dương không hề thay đổi, nhưng nàng vẫn cảm nhận được ý tứ không cho phép cự tuyệt. Chỉ một câu nói đơn giản, lại còn khiến người ta e sợ hơn cả khi nổi giận mặt lạnh.
Trong đình lập tức trở nên im lặng như tờ, ai nấy đều cúi đầu, thậm chí không dám liếc mắt. Ngoài đình, tiếng chim hót ríu rít vang lên, các cô nương nhỏ giọng trò chuyện với nhau, thi thoảng lại lén nhìn vào trong đình, ánh mắt đầy hàm ý chế giễu.
Ôn Ninh nhìn chằm chằm chậu mẫu đơn trước mặt, nàng không muốn ngồi lại—ngồi xuống nghĩa là gì, nàng hiểu rõ hơn ai hết.
Nhưng nàng không dám đi ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT