Mưa thu dai dẳng, mưa rả rích suốt mấy ngày liền.
Ôn Ninh ngồi trên sập bên cửa sổ, tay mân mê một thanh ngọc như ý. Món đồ nhỏ toàn thân trắng ngà tinh tế, mượt mà như nước, cầm vào tay cảm nhận được độ ấm dịu nhẹ, vì được chế tác từ loại ngọc ôn nhuận quý hiếm. Cảm giác êm dịu ấy khiến nàng vô cùng hài lòng.
Đây là thứ nàng tìm được từ nhà kho trong Đông Cung. Kể từ ngày ấy đứng trước mặt Thái tử điện hạ biểu lộ lòng trung thành, Ôn Ninh cảm thấy như trút được gánh nặng lớn trong lòng, cả người cũng theo đó trở nên thư thái, thảnh thơi hơn trước.
Lúc nào Lục Cảnh Dương rảnh rỗi, nàng liền tới Đông Cung bầu bạn. Nếu không tiện, nàng lại ở lại Tư Hồng Các nghỉ ngơi.
Ban đầu Tố Tâm còn khuyên nàng nên vận động đi lại nhiều một chút, ai ngờ vừa khuyên xong thì trời bắt đầu mưa, không ngừng nghỉ suốt nửa tháng nay.
Giờ thì chính Ôn Ninh cũng chẳng muốn ra ngoài nữa, Tố Tâm lại càng không định để nàng đi đâu. Tuy cô nương đã điều dưỡng lại sức khoẻ khá ổn nhưng trận ốm nặng vì mưa hè khi trước vẫn khiến nàng lo lắng, dặn lòng phải cảnh giác hơn.
Ôn Ninh dựa má lên tay, nhìn ra cửa sổ thì thầm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT