Khâu Đan đứng đó nhìn anh đi xuống lầu, anh cầm áo khoác tùy tiện trong tay, bước xuống bậc thềm, rất nhanh đã khuất bóng. Khâu Đan nhìn theo anh rồi mới đóng cửa lại.
Trước đây không phải Tiêu Hi chưa từng nghĩ đến việc gán ghép hai đứa nhỏ này, bà ấy vốn rất thích Quý Thính nhưng sau khi dò hỏi ý hai đứa thì đều không có ý đó. Thế nên bà ấy cũng đành thôi. 
Khâu Đan thì rất thích Đàm Vũ Trình nhưng cảm thấy cậu nhóc này có vẻ hơi hoang dễ, không dễ quản, làm mẹ thì vẫn phải tính đến chuyện lâu dài. Bà cảm thấy Quý Thính ở với ai cũng được nhưng với Đàm Vũ Trình thì nhất định sẽ chịu thiệt nên thôi. 
May mà sau này Tiêu Hi biết được Đàm Vũ Trình cũng không có ý với Quý Thính thì cũng không tiếp tục gán ghép nữa. Giờ Quý Thính có thể yên ổn bên Lục Hải, Khâu Đan thấy vậy là đủ mãn nguyện rồi.

Lúc ăn tối, Lục Hải nhắn tin hỏi cô đang ở đâu, cô nói đang ăn cơm ở nhà. Lục Hải nói anh ấy đang ở gần đó, ăn xong tiện thể qua đón cô. Cô vừa định nói mình lái xe thì Lục Hải đã gửi định vị qua, quả thật đang ở gần. Lục Hải còn nói có chuyện muốn nói với cô nên nhất định tối nay phải gặp. Quý Thính cũng đồng ý.
Chỉ là sau đó ăn uống trò chuyện, cô quên béng mất, đến lúc Lục Hải tới nơi thì cô vẫn còn đang hóng gió ngoài ban công.
Chiếc xe trắng rẽ khỏi con ngõ.
Bóng cây lướt qua thân xe, lòng bàn tay Lục Hải vẫn còn hơi đổ mồ hôi. Mới nãy vừa gặp mẹ của Quý Thính dưới lầu, anh ấy thật sự căng thẳng, nghĩ đến người đàn ông đứng trên ban công lúc nãy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play