Thư Tiêu lập tức tải trò chơi đó, cô ấy chăm chú đăng ký tài khoản, dáng vẻ như khi còn học phổ thông làm bài tập vậy. Năm ngón tay thon dài điều khiển nhân vật rất trơn tru, chỉ chưa đầy chút thời gian đã nắm rõ được cốt lõi game, dù trong game có bạo lực, máu me văng tung tóe trên màn hình, cô ấy cũng không hề biến sắc mặt. Điều này khác hẳn với Mộng Gia, lúc trước chơi game này Mộng Gia cứ than bạo lực quá. Ngay cả Quý Thính ban đầu chơi cũng hơi né tránh, lúc đó Đàm Vũ Trình ngồi bên cạnh, khi cô né tránh thì đầu gõ vào vai anh, anh chỉ cười nhẹ bên cạnh, nói cô sợ thì đừng chơi.
Khi đó Quý Thính cũng từng nghĩ chơi mấy trò giải đố có phải thích hơn không nhưng rồi vì tò mò mà tiếp tục chơi, chơi nhiều mới biết trò này rất đã, giải tỏa được nhiều áp lực, cũng là lý do trò này sau vài năm ra mắt ở Trung Quốc nó mới vượt qua được Vương Giả và Peacekeeper để trở nên phổ biến.
Mà với Thư Tiêu, trò này chơi lại dễ dàng như vậy.
Chờ Thư Tiêu đi rồi, Quý Thính trở lại chỗ phía sau giá sách ngồi xuống, cô cầm ly cà phê đã nguội uống, Tiểu Chu tới dọn dẹp bàn, tay cầm khăn lau, cô ấy ngồi xuống nhìn Quý Thính hỏi: “Chị Thính, có phải cô gái xinh đẹp vừa rồi định theo đuổi anh Đàm Vũ Trình không?”
Quý Thính giật mình, nhìn Tiểu Chu: “Em thấy thế nào?”
Tiểu Chu khịt mũi, chỉ về phía sau giá sách: “Lúc nãy em đang dọn phía sau, nghe được cuộc trò chuyện của chị với cô ấy.”
Quý Thính liếc nhìn Tiểu Chu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play