Đàm Vũ Trình buông cái muỗng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua cổ áo cô, giọng điệu tùy ý: “Cũng không tính là ghen lắm, chủ yếu là tò mò thôi.”
Ngón tay đang bấu chặt sô pha của Quý Thính khẽ thả lỏng nhưng trong lòng lại có cảm giác gì đó rất khó diễn tả.
Anh nói vậy chứng tỏ anh không ghen, thậm chí có lẽ thật sự chỉ tò mò, mà cũng đúng, không biết cô hỏi câu đó để làm gì. Giữa cô và anh dù hiện tại có một tầng quan hệ tạm thời như vậy thì vẫn không thể tính là có liên quan đến tình cảm. Họ không bắt đầu vì thích, vậy thì sao anh phải ghen?
“Chuyện đó qua rồi.” Quý Thính nhìn anh nói.
Đàm Vũ Trình nhướn mày, ngón tay thon dài rời khỏi cổ áo cô, hờ hững: “Lâu chưa? Hồi tiểu học hay trung học?”
Quý Thính trừng mắt liếc anh.
Khóe môi Đàm Vũ Trình cong lên, Quý Thính không để ý tới anh nữa, quay người bưng bát cháo cầm muỗng lên. Cô nhìn vào bát cháo trắng, khựng lại một chút rồi mới cúi đầu ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play