Lâm Linh: Thực sự muốn khóc!
Dù không hiểu gì nhưng trực giác của nấm mách bảo y rằng nếu không trả lời câu hỏi này cẩn thận thì có khi nấm sẽ trở thành canh nấm mất.
Y nhìn người trước mặt với ánh mắt trông mong, y cũng không biết nói dối, sau khi thử qua những cách lấp liếm mà không thành công, y chỉ có thể nói thật: "Ăn uống ngủ nghỉ...?"
"Còn gì nữa?"
"Còn gì nữa?" Lâm Linh nghĩ rằng Thi Trường Uyên không hài lòng với câu trả lời của mình nên y bèn cố gắng nhớ lại nội dung trong thoại bản, thử tìm ra những cám dỗ khác mà thư sinh gặp phải.
Bộ não của vừa mới mọc của nấm đang hoạt động hết công suất, sau đó đưa ra kết quả: "À, còn ngắm mỹ nhân?"
Gông cùm xiềng xích trong tay Thi Trường Uyên vừa được nới lỏng, nhưng ngay khi vừa nghe y nói vậy, sắc mặt hắn lập tức trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng lạnh lẽo: "Ồ, nấm cũng biết ngắm mỹ nhân cơ à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT