“Ý ngươi là lúc trước ta ngốc hả?”
Trong khoảng thời gian tiếp xúc với con người vừa qua, Lâm Linh đã thông minh hơn rất nhiều, chẳng những có thể đoán mò và hiểu được nhiều từ hiếm gặp mà ngay cả mấy câu nói ám chỉ cây nấm không thông minh như này, y cũng đã hiểu được.
Lâm Linh thấy mình thực sự đã tiến bộ rồi!
Thi Trường Uyên mỉm cười: “Nào có.”
“Không tin.” Lâm Linh ngồi xuống chiếc ghế ở bên cạnh, quả quyết phản bác lại, mặt trưng vẻ muốn làm trái ý hắn: “Nếu ngươi nói như thế thì ta không thèm học chữ nữa.”
Thi Trường Uyên nhìn nấm đang dần trở nên nổi loạn, hắn có hơi ngạc nhiên, đưa tay véo má y.
Ừm, vẫn rất mềm mại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT