Nước mắt Nguyệt Ninh lặng lẽ rơi, ủy khuất vừa rồi bị Mã Hưng quấy nhiễu bỗng chốc vỡ òa, khuôn mặt đẫm lệ.
Bùi Hoài thấy y phục nàng còn nguyên vẹn, chỉ cổ áo bị kéo lệch, liền bước tới, nắm cổ áo Mã Hưng, ném xuống đất. Chưa hả giận, hắn đá mấy cước, khiến Mã Hưng nhe răng, gào thét: “Bùi Hoài, ngươi đừng làm càn! Phụ thân ta là An Viễn Bá, ta chính là… Ai da, ngươi muốn đánh chết ta!”
Mã Hưng ôm đầu tránh né. Bùi Hoài rút kiếm, ánh kiếm lóe lên, nửa mái tóc Mã Hưng cùng da đầu bị chém rơi. Hắn ngây người.
Bùi Hoài quay lại bên giường, cúi mắt nhìn khuôn mặt khụt khịt của Nguyệt Ninh, trầm giọng: “Đi được không?”
Nguyệt Ninh gật đầu.
Hắn nhặt áo bạch y trên sàn, đưa nàng: “Mặc vào rồi ra ngoài.”
Mai Tinh Mỹ nào từng thấy Bùi Hoài như vậy, tựa lệ quỷ từ địa ngục, mang sát khí đá cửa bước vào. Nàng đứng ở cửa, thấy Nguyệt Ninh run rẩy mặc áo, đi giày, xuống giường. Chân nàng mềm nhũn, ngã xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT