Lương Nhu Yên bước vào tẩm điện, đảo mắt nhìn quanh một lượt rồi cười đùa:“Âm nhi, ta nghe nói bệ hạ vô cùng sủng ái muội, xem ra là thật.”
Diệp Hi Âm mỉm cười, kéo nàng ấy ngồi xuống rồi sai Thúy Chi vào nhà bếp nhỏ lấy hai bát đá bào đậu xanh.
“Còn tỷ, ở phủ Tuyên Bình Hầu có sống tốt không?”
Lương Nhu Yên lớn hơn nàng vài tháng, một năm trước đã gả vào phủ Tuyên Bình Hầu. Trong ký ức, sau khi nàng ấy lấy chồng, Diệp Hi Âm đã từng vài lần đến thăm, nhưng vì còn chưa xuất giá nên không tiện thường xuyên lui tới.
Nhắc đến phủ Tuyên Bình Hầu, nụ cười trên mặt Lương Nhu Yên nhạt đi nhiều: “Cũng chỉ là như thế, nhàn nhạt, tương kính như tân.”
Diệp Hi Âm nhận ra nàng ấy có điều không vui, lựa lời hỏi: “Tỷ không vui khi ở phủ Tuyên Bình Hầu sao?”
“Âm nhi nghĩ nhiều rồi, ta gả vào phủ Tuyên Bình Hầu vốn là trèo cao, sao có thể không vui.” Lương Nhu Yên liền đổi chủ đề: “Chút nữa bệ hạ có tới không? Nói thật là ta vẫn rất sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT