Ngoài hành lang bệnh viện, ánh đèn đỏ chói mắt, Phó Tụng Đình như một chiếc bõng cô đơn, bước đi, Phó Nhiễm vịn tường đi heo sau, bả vai cô chạm vào bức tường lạnh băng. Bệnh viện là một nơi tàn khốc hơn so với chiến trường, các y bác sĩ ở đây đã quen với cảnh sinh ly tử biệt, lòng cũng s
Phó Nhiễm vừa đi vừa khóc, nước mắt lặng lẽ rơi, nghẹn ngào, khóc thành tiếng.
Cô nhìn thấy của phòng cấp cứu đột nhiên mở ra, một chiếc giường bệnh được đẩy ra ngoài, Phó Tụng Đình lao đến gọi tên vợ, bước chân Phó Nhiễm đột nhiên cứng đờ, không dám bước lên.
Cô nghiêng người đi, lưng chạm vào vách tường. Chiếc giường trắng được đẩy tới trước mặt Phó Nhiễm, Phó Tụng Đinhg kéo tay bác sĩ.
“ Vợ tôi có sao không? Tình trạng thế nào rồi?”
Sắc mặt bác sĩ nghiêm túc, tháo khẩu trang xuống, nhìn Phó Nhiễm rồi lắc lắc đầu.
“ Tính mạng tạm thời được bảo vệ, nhưng não thiếu dưỡng khí một thời gian dài, hơn nữa trong đầu còn có một khối m.á.u đọng lại, chèn ép lên dây thần kinh, hiện tại chưa thể lấy ra được…..”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play