Sau khi nhanh chóng nấu xong bữa cơm, Bạch Ngộ Tuế đã dẫn đàn vịt con trở về. Mỗi lần phải tắm trong bóng tối thật rất bất tiện, nên Bạch Tu Niên quyết định chuẩn bị cơm sớm, dù sao cũng rảnh rỗi. 
Bày biện bát đũa lên bàn xong, Bạch Tu Niên gọi Bạch Ngộ Tuế rửa tay, rồi cùng nhau ngồi xuống chờ Trần Độ trở về. 
Cậu ngó ra ngoài, lúc này những người đi làm bên ngoài cũng sắp thu dọn dụng cụ để về nhà. 
Nhớ lại cảnh tượng nam nhân kia trở về với mồ hôi nhễ nhại, Bạch Tu Niên lại đứng dậy, cậu vừa đứng lên, Bạch Ngộ Tuế ngồi đối diện lập tức nhìn sang. 
“Ta đi rót cho hắn ít nước, lát nữa về uống.” Vừa dứt lời, đứa trẻ cũng lập tức đứng dậy, chạy vụt về phía giếng nước, chuẩn bị múc nước. 
Bạch Tu Niên nhìn theo bóng lưng của Bạch Ngộ Tuế, chỉ một hành động đơn giản, nhưng sự bực bội trong lòng cậu cũng dần tan biến. 
Để tránh những kẻ phiền phức tìm đến sau này, có lẽ nuôi một con chó dữ là điều cần thiết. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play