Mọi người băng qua khu rừng rậm rạp, ngoại trừ Trần Độ, những người còn lại hoặc quanh năm làm ruộng, hoặc luôn sống bên ngoài, hiếm ai từng đến nơi hoang vu như thế này. Vì vậy, ai cũng không nhịn được mà dừng lại ngắm nghía một hồi. 
“Phía trước chính là rừng tre.” Đi qua con đường nhỏ sẽ thấy một khoảng xanh rộng lớn hiện ra trước mắt. 
Màu xanh của tre khác hẳn với màu xanh của cây cối, chỉ cần đảo mắt một cái, toàn bộ khung cảnh hiện lên với màu sắc xanh tươi mát, rực rỡ. 
Bạch Tu Niên cũng hiểu được phần nào tại sao giới thơ văn lại thích ca ngợi cây tre, quả thật nó có những phẩm chất đáng tôn vinh. 
Nhưng lúc này, cậu không hề thấy quý tiết cao quý từ đám tre này. Tất cả những gì hiện lên trong mắt cậu là hàng đống măng phá đất mọc lên, hóa thành từng nén bạc rơi vào túi mình.
Vậy nên khi nhìn thấy khu rừng tre này, tâm trạng của cậu vô cùng phấn khởi. Người bình thường thì cứ vui vẻ sống theo cách của mình thôi! 
Mọi người lập tức xắn tay áo, cầm dụng cụ lên. Dưới sự hướng dẫn của Bạch Tu Niên, những người thạo việc không cần nhìn lâu đã nắm được kỹ thuật. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play