Trần Độ cố gắng kiềm chế, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, khóe miệng hơi cong lên, ngây ngốc cười với Bạch Tu Niên hai tiếng rồi chạy thẳng vào nhà.
Bạch Tu Niên bất lực. Chẳng lẽ mình hoa mắt rồi? Hình như vừa nãy, cậu thấy trên mặt nam nhân kia xuất hiện một màu đỏ không ăn nhập gì đến làn da.
Cậu lắc đầu như trống bỏi, chắc do nắng chói quá khiến cậu bị hoa mắt thôi.
Lấy lại tinh thần, cậu tiếp tục giặt y phục trong chậu nước, rồi mới để ý thấy y phục của Trần Độ cũng rất cũ, còn có nhiều vết rách. Nghĩ đến việc người này thường xuyên lên núi săn bắn, mấy loại vải thông thường sao chịu nổi?
Ít nhất cũng phải bọc thêm lớp thép trên trên người, đảm bảo chống được cả đao lẫn kiếm.
Sau khi phơi y phục xong, cậu trở vào nhà kiểm tra nước. Rồi gọi với vào gian phòng trong: “Ngộ Tuế, lấy y phục ra đây, đi tắm nào.”
Cậu cầm gàu múc nước đổ vào thùng gỗ, nước dần dâng lên đến nửa thùng. Sau đó, cậu bảo Trần Độ mang nước ra pha lại, thời tiết này chi cần dội qua là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT