Trước khi ý thức trở nên mơ hồ, Thẩm Chi Hành chỉ còn nhớ mình đã nhìn thấy mấy chữ này.
Ngày hôm sau tỉnh dậy mở điện thoại, câu nói đó lại hiện ra trước mắt, cả người anh tê dại, đầu óc vốn đã choáng váng vì đau giờ lại càng không biết phải trả lời như thế nào.
[Chúng ta gặp nhau làm gì?]
Thẩm Chi Hành chủ yếu là trì hoãn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, sau khi gửi câu này, anh không dám nhìn ứng dụng nữa, cắn túi sữa đậu nành đã hâm nóng trong nồi, vội vã đeo khẩu trang chen lên tàu điện ngầm đi làm.
Hôm nay là ngày thứ hai Thẩm Chi Hành bị ốm, anh ho nhiều hơn hôm qua, mũi cũng hoàn toàn bị nghẹt, vì đầu óc choáng váng, khi lập bảng biểu đã nhập sai dữ liệu mấy lần, chuyển cho nhóm sản phẩm, bên đó bèn gửi lại cho anh một loạt dấu hỏi.
Buổi trưa Thẩm Chi Hành không đi ăn, Đinh Nhiên đã mua cho anh một bát cháo ăn liền hâm nóng ở cửa hàng tiện lợi dưới lầu, Thẩm Chi Hành gục trên bàn cũng chỉ ăn được vài miếng, cả người ốm yếu, chẳng có chút cảm giác thèm ăn nào.
Lần cuối cùng anh bị sốt phải quay ngược lại năm năm về trước, Thẩm Chi Hành cảm thấy lần này mình yếu đuối như vậy không chỉ vì phải dầm mưa, mà còn vì dịch bệnh đang bùng phát gần đây, hôm nay ngồi tàu điện ngầm rõ ràng có thể cảm nhận được tỷ lệ người đeo khẩu trang đang tăng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT