Hạ Mạt có được một đêm yên giấc hiếm hoi, nhưng ở nhà kho lại không ít người trằn trọc suốt đêm. Có người len lén nhìn về phía chiếc túi màu đen bên cạnh Lãnh Mộ Bạch, lòng âm thầm suy đoán bên trong liệu còn đồ ăn gì không.
Ăn sáng xong, bốn người họ rời khỏi nhà kho trước, những nhóm khác cũng lục tục nối gót theo sau.
Mục tiêu hôm nay là một trạm xăng dầu nằm ngoài thành. Mấy ngày qua, họ đều dựa vào rút dầu từ những chiếc xe bỏ hoang để tiếp nhiên liệu, nhưng kiểu này chẳng thể kéo dài lâu. Trên đường đến thành phố A chưa chắc có đủ xe để trích xăng, nên tìm được trạm đàng hoàng để lấy xăng vẫn là điều cấp thiết.
Tạ Phi và La Cường chủ động xin lái xe, Lãnh Mộ Bạch cũng chẳng phản đối. Hắn nhàn nhã ôm Hạ Mạt ngồi ghế sau, thỉnh thoảng thò tay ra cửa sổ ném vài dị năng đánh tan lũ zombie đuổi theo. Được người khác lái thay, hắn lại còn có cớ danh chính ngôn thuận ôm hôn vị hôn thê, lợi đôi đường, đúng là chẳng có gì phải chê.
Chỉ tiếc Hạ Mạt lại bắt đầu hối hận. Biết thế đã không đồng ý cho hai người kia đi cùng. Nếu không có bọn họ, nàng có thể một mình chiếm trọn ghế sau, tha hồ lôi đồ ăn vặt từ không gian ra nhấm nháp, đâu cần phải dán sát vào Lãnh Mộ Bạch như bây giờ. Nhưng chuyện đã rồi, người ta cũng đâu chỉ ngồi không, lại còn rất chủ động giúp việc. Nàng chẳng thể mở miệng đuổi người.
"Chúng ta phiền toái tới rồi." Lãnh Mộ Bạch vừa nhìn kính chiếu hậu vừa nhếch môi bảo, "La Phi, dừng xe."
"Hả?" La Phi khó hiểu, liếc kính hậu thấy sau xe có nhóm xe truy đuổi sát rạt, trong đầu không khỏi thắc mắc  đã có truy binh, lẽ ra phải tăng tốc chạy trốn chứ, sao lại đòi dừng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play