Lâm tiểu thư, nữ nhân ta mang thai trong bụng dĩ nhiên là con của ta, còn chuyện ta với nàng ấy vì sao chưa thành thân có cần giải thích với ngươi, một người ngoài?"
Lãnh Mộ Bạch bước tới, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Lâm Ngữ, rồi đi thẳng về phía Hạ Mạt. Một tay hắn ôm lấy mấy khúc gỗ, tay kia xách một chiếc túi màu đen to nặng.
Sau khi đặt hết mấy thứ đó xuống đất, hắn phủi tay rồi ngồi xổm bên cạnh Hạ Mạt, gõ nhẹ một cái lên đầu nàng.
"Á!" Hạ Mạt ôm đầu, vẻ mặt uất ức, "Đau thật đó!"
"Biết đau còn không biết phản kháng, để người khác bắt nạt mà không nói một tiếng. Ngươi không biết ta đau lòng muốn chết à?"
Thật sự là đau lòng nữ nhân của hắn lại bị người khác ức hiếp đến vậy. Nếu không phải hắn cố gắng kiềm chế, e rằng đã động thủ với kẻ đó rồi.
Nhưng điều khiến hắn tức giận hơn cả lại chính là Hạ Mạt. Vì sao nàng lại không phản bác một lời? Hắn không nên giận nàng, mà phải giận chính mình mới đúng. Nếu sớm tìm được nàng một chút, thì có khi hiện giờ cả hai đã thành thân. Dù chưa cưới, nàng cũng có thể ngẩng cao đầu mà nói rằng đứa nhỏ trong bụng nàng là của hắn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play