“Không nghĩ nữa, chắc là sẽ ổn thôi.” – Lãnh Mộ Bạch trấn tĩnh đáp, nhưng trong lòng vẫn không ngừng tự hỏi: Mình rốt cuộc vì cái gì mà cố gắng như vậy?
Tất nhiên là vì cô – người con gái ấy. Từ lúc còn ngồi trên xe buổi chiều, anh đã bắt đầu sốt, nhưng vì không muốn Hạ Mạt thấy mình yếu đuối, anh cố nhẫn nhịn đến tận bây giờ.
“Thật là phiền phức! Người đâu, mau tới đỡ đội trưởng các người lên lầu nghỉ!” – Hạ Mạt có phần bực tức. Cô chưa từng gặp ai không biết quý trọng cơ thể mình như anh ta.
Vừa nghe gọi, Vương Khiêm và Hồ Hạo Dương lập tức chạy tới.
“Ta tự lên được!” – Lãnh Mộ Bạch gằn nhẹ. Ban nãy còn gắng gượng được, giờ để người khác dìu, trước mặt cô chắc chắn sẽ mất hết mặt mũi.
Anh không phải kẻ tự cao, nhưng trước mặt người con gái mà anh coi là vợ tương lai, mà lại chưa cưới hỏi gì, nếu ngã xuống thì đường theo đuổi cô chắc chắn sẽ càng thêm xa vời. Vì vậy, dù mệt đến đâu, anh cũng cố chống đỡ.
“Tẩu... à không, Hạ tiểu thư, đội trưởng chúng tôi liệu có sao không?” – Vương Khiêm suýt nữa buột miệng gọi “chị dâu”, may mà kịp thời sửa lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play