Không gian sau khi Tiểu Đề hấp thu những viên ngọc kia dường như đã mở rộng thêm một mảng lớn. Đặt cả núi vật tư vào rồi mà vẫn trống trải như sân vận động. Hạ Mạt ngồi xếp chân giữa một đống lương thực, mắt lấp lánh như sao sáng.
Đủ ăn mười năm? Không thành vấn đề.
Mười năm không cần ra khỏi cửa, mỗi ngày chỉ cần ôm Hạ Thần Vũ ăn cơm ngủ nghỉ, thi thoảng ra ngó mưa, nghe mưa rơi lộp bộp... Nghĩ thôi đã muốn hát Cuộc đời thật là đẹp biết bao rồi!
Quan trọng là còn có thể "thu thập thêm". Dùng sức của người khác, gom vật tư cho mình, ai nói tận thế là chuyện xui rủi chứ? Đúng là thời cơ vàng để sống cuộc đời an nhàn.
Ngày 1 tháng 6, tập đoàn Hạ thị mừng Quốc tế Thiếu nhi bằng cách... phát thưởng lớn, cho nghỉ nguyên ngày. Hạ Thần Vũ thậm chí còn đứng trước toàn công ty mà nghiêm nghị nhắc: “Gần đây thiên thạch, lũ lụt liên miên, tốt nhất mọi người chuẩn bị sẵn lương thực, hạn chế ra ngoài, sống lâu trăm tuổi.”
Mọi người vỗ tay rần rần, tưởng tổng tài nhà mình tâm huyết, ai ngờ người ta là đang âm thầm cứu mạng họ đấy.
Còn trong biệt thự Hạ gia, không khí căng như dây đàn. Chu Hâm, Vương Hạo cũng đã dọn đến từ hôm trước. Toàn bộ biệt thự đã được gia cố lại, từ cổng sắt đến kính cửa đều thay bằng loại chống đạn. Ở đây người ít, xung quanh hẻo lánh, dễ thủ khó công. Lý tưởng để đối phó với tận thế.
“Zombie xuất hiện rồi, dị năng giả cũng sắp xuất hiện.” Hạ Thần Vũ nói, giọng bình thản như đang bàn chuyện thời tiết. “Dị năng thức tỉnh thì sốt. Nếu đang chạy xe mà sốt, rất phiền. Chúng ta chờ một tuần, ai phát sốt thì phát xong rồi đi.”
Dì Năm là người duy nhất vẫn chưa biết gì. Sáng nay thấy trời âm u, bèn cầm ô lật đật ra ngoài mua rau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT