Vừa dứt cuộc gọi vệ tinh, Lãnh Mộ Bạch ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm nghị quét qua đám huynh đệ trước mặt. Giọng anh không lớn, nhưng từng chữ đều rơi thẳng xuống đáy lòng người nghe:
“Hai chuyện. Một, ông nội tôi vừa báo tin: năm ngày nữa sẽ có một trận mưa đỏ kéo dài. Ai dính phải sẽ nhiễm bệnh, sốt cao không dứt. Đến mùng năm tháng sau, toàn bộ đều sẽ… biến thành tang thi.”
Câu nói còn chưa rơi xuống đất, một anh lính gầy gò đã nhảy dựng lên: “Tận thế thật hả anh? Ý anh là… giống trong Resident Evil ấy hả?”
“Zombie khắp nơi?”
Lãnh Mộ Bạch gật đầu, thần sắc nghiêm túc như thể anh chính là nhân vật chính trong bộ phim ấy: “Khả năng tám mươi phần trăm là thật.”
Anh nói như thế, nghĩa là chuyện này không hề tầm thường. Nếu đến cả lão già nhà anh Lãnh Kiến Quốc cũng tin thì e là… không còn là chuyện viễn tưởng nữa rồi.
“Ưng Vương, thế giờ ta làm gì? Ở lại hay rút về?”
Lãnh Mộ Bạch nhìn trời, gió đêm biên giới thổi qua mặt anh, lạnh như sắp cuốn sạch hy vọng loài người. Anh trầm giọng: “Nếu tận thế đến thật, thì nhiệm vụ chúng ta giờ không còn là nhiệm vụ nữa. Ở lại đây không phải lựa chọn an toàn nhất.”
Anh ngừng lại giây lát, rồi nói tiếp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play