Hai anh em liếc nhau, đều đọc được ý cười trong mắt đối phương. Hạ Mạt xoay người nhìn ba mình, giọng dịu lại:
“Ba, ba còn nhớ miếng ngọc của Lâm Ngữ không? Thứ đó thật ra là một không gian chứa đồ rất rộng. Chờ vật tư gom đủ, con với anh hai sẽ chuyển hết vào đó.”
Cô dừng một chút, nhẹ nhàng nói tiếp như đang trấn an đứa trẻ:
“Chỉ cần để đồ bên trong không gian thì đảm bảo an toàn tuyệt đối. Nhưng mà... chuyện con có không gian, càng ít người biết càng tốt. Bằng không, rất dễ rước họa vào thân.”
Ông Hạ Tân không đáp ngay, chỉ gật đầu thật chậm. Mãi một lúc sau mới đứng dậy, bước lên tầng.
Chừng mười phút sau, ông trở lại, tay cầm theo một tập hồ sơ dày cộp, đặt ngay ngắn trước mặt Hạ Thần Vũ.
“Tiền tiết kiệm của ba mẹ đều ở đây. Còn có giấy tờ bất động sản của từng người trong nhà. Nếu bán sạch, hẳn cũng được một khoản kha khá. Nhưng đừng bán ồ ạt, tránh gây nghi ngờ.”
Hạ Thần Vũ khẽ nhướng mày, giọng chắc nịch: “Ba yên tâm, con đã có sắp xếp hết.”
“Phiên đấu giá đất vàng Mỏ Muối Phố sắp mở. Ai cũng biết Hạ thị đang rót vốn vào trung tâm thương mại. Chúng ta mang bất động sản đi thế chấp, người ngoài nhìn vào cũng thấy hợp tình hợp lý.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT