Sau những lần gặp gỡ, tôi bắt đầu cảm nhận rõ rệt sự thay đổi trong những cuộc trò chuyện giữa tôi và Phó Trạch. Những buổi cà phê cuối tuần, những lần cùng nhau đi dạo quanh trường, hay đơn giản chỉ là những tin nhắn hỏi thăm trong những lúc tôi mệt mỏi với bài vở đều khiến tôi cảm thấy có một kết nối đặc biệt giữa chúng tôi. Cảm giác ấy như một sợi dây vô hình, càng ngày càng kéo chúng tôi lại gần nhau hơn.
Nhưng tôi không thể ngừng nghĩ về điều đó. Liệu Phó Trạch có cảm nhận được sự thay đổi trong tôi không? Liệu anh ấy có biết rằng, mỗi lần anh nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, trái tim tôi lại loạn nhịp? Mỗi câu nói của anh đều khiến tôi cảm thấy mình là người quan trọng trong thế giới của anh.
Hôm đó, chúng tôi lại gặp nhau ở quán cà phê quen thuộc. Phó Trạch đã hẹn tôi sau một buổi học nhóm. Lần này, anh không chỉ hỏi về chuyện học hành của tôi, mà còn về những điều rất riêng tư.
"Ôn Nhu, em có bao giờ nghĩ về tương lai không? Sau khi tốt nghiệp đại học, em muốn làm gì?" – Phó Trạch hỏi, đôi mắt anh nhìn sâu vào tôi.
Tôi hơi giật mình vì câu hỏi bất ngờ, nhưng lại cũng cảm thấy vui. Những câu hỏi kiểu này, trước đây, anh sẽ chỉ hỏi khi nói chuyện với những người bạn thân. Nhưng bây giờ, có lẽ chúng tôi không còn chỉ là những người bạn bình thường nữa.
"Em muốn làm công việc liên quan đến nghiên cứu, có thể là ở một công ty lớn hoặc làm thầy cô. Nhưng... chắc em cũng không nghĩ xa được như vậy đâu. Hiện tại em chỉ muốn tập trung học thật tốt." – Tôi trả lời, cố gắng để không để lộ sự bối rối trong lòng.
Anh nhướn mày, mỉm cười như thể đang suy ngẫm về lời tôi nói. Anh không nói gì ngay lập tức, chỉ lặng lẽ quan sát tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play