Kiều Nghệ cảm thấy hổ mẹ khác thường, thầm nghĩ chắc vừa nãy đã dọa nó nên vội vàng dùng đầu cọ cọ vào nó.
“Ô ô ——” Mẹ ơi, con không sao, mẹ đừng lo lắng cho con!
Hổ mẹ liếm con non từ đầu đến đuôi một lượt, lúc này lòng mới yên ổn, cái đuôi cũng lười biếng vẫy nhẹ sang trái sang phải.
“Ô!” Đúng rồi, mẹ ơi, con có dị năng rồi! Mẹ cảm thấy không? Vừa nãy cái thứ che mẹ ở bên ngoài chính là dị năng của con đó!
Hổ mẹ ôm Kiều Nghệ vào lòng, cằm đặt lên lưng cô, vẻ mặt vẫn lười biếng.
Kiều Nghệ coi như ông nói gà bà nói vịt, nhưng cô không bận tâm, dùng ngôn ngữ của mình diễn tả niềm vui với hổ mẹ.
Đợi niềm vui lắng xuống, Kiều Nghệ lại bắt đầu suy nghĩ về dị năng của mình.
Cô vừa cẩn thận quan sát xung quanh, vừa thầm niệm “dị năng, dị năng”. Ngay sau đó, cô cảm thấy một luồng năng lượng dường như lan tỏa ra từ trong cơ thể mình, rồi kéo dài ra bên ngoài, dừng lại khi cách cô 1 mét, cuối cùng hình thành một cái lồng tròn bao phủ hoàn toàn cô và hổ mẹ.
Hổ mẹ hình như cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn quanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT